Luận Văn Thế giới nghệ thuật thơ trần đăng khoa thời niên thiếu

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi taitailieu_17, 13/3/12.

  1. webtailieu.org_17

    Bài viết:
    93
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Xu:
    0Xu
    MỤC LỤC
    PHẦN MỞ ĐẦU
    1. Lí do chọn đề tài nghiên cứu 1
    2. Lịch sử nghiên cứu vấn đề .1
    3. Mục đích, nhiệm vụ nghiên cứu .4
    4. Đối tượng nghiên cứu 4
    5. Phạm vi, nội dung nghiên cứu .4
    6. Phương pháp nghiên cứu 4
    7. Đóng góp mới của đề tài 5
    8. Dàn ý của khóa luận .5
    PHẦN NỘI DUNG
    CHƯƠNG I: TRẦN ĐĂNG KHOA - “THẦN ĐỒNG” CỦA THI CA
    VIỆT NAM.
    1. Đôi nét về Trần Đăng Khoa và tập thơ Góc sân và khoảng trời .6
    1.1. Về Trần Đăng Khoa .6
    1.2. Về tập Góc sân và khoảng trời 7
    2. Những yếu tố hình thành và phát triển hồn thơ Trần Đăng Khoa 8
    2.1. Dòng sữa văn học dân gian của quê hương 8
    2.2. Truyền thống gia đình .8
    2.3. Ảnh hưởng từ các nhà thơ, nhà văn bậc thầy .9
    2.4. Sự động viên, giúp đỡ của gia đình và thầy cô, bạn bè 9
    2.5. Thời đại kháng chiến chống Mĩ 10
    CHƯƠNG II: GÓC SÂN VÀ KHOẢNG TRỜI - NHỮNG NGUỒN CẢM
    HỨNG DÀO DẠT
    1. Cảm hứng từ cảnh vật thiên nhiên và hình ảnh người nông dân
    1.1. Cảnh vật thiên nhiên .11
    1.2. Hình ảnh người nông dân 19
    2. Cảm hứng từ những người thân yêu 22
    3. Cảm hứng từ hoàn cảnh lịch sử của đất nước .25
    3.1. Số phận của những em bé Việt Nam trong chiến tranh .25
    3.2. Lòng căm thù giặc Mĩ sâu sắc 31
    3.3. Tình cảm đối với Bác Hồ kính yêu 34
    3.4. Tình cảm dành cho các chú bộ đội 38
    3.5. Tình cảm đối với những miền quê trên đất nước 44
    3. Ngôn ngữ chính xác, sáng tạo, biểu cảm và giàu nhạc điệu .57
    4. Biện pháp tu từ .59
    4.1. Nhân hóa .59
    4.2. So sánh 62
    PHẦN KẾT LUẬN 65


    CHƯƠNG III: GÓC SÂN VÀ KHOẢNG TRỜI – MỘT SỐ HÌNH THỨC BIỂU
    HIỆN NỔI BẬT
    1. Giọng điệu .48
    1.1. Hồn nhiên, trong sáng, thiết tha 48
    1.2. Triết lí, suy tư .50
    2. Trí tưởng tượng, liên tưởng phong phú .55


    PHẦN MỞ ĐẦU

    1. Lí do chọn đề tài

    Trong tiến trình phát triển của văn học Việt Nam hiện đại, so với “văn học người
    lớn” thì văn học thiếu nhi hình thành và phát triển một cách thầm lặng, ít được người ta
    quan tâm đến. Tuy vậy, bộ phận văn học này đã không bỏ cuộc mà đã tự thân phấn đấu
    vươn lên để ngày một phong phú, đa dạng và được đánh giá là “một bộ phận quan trọng
    của nền văn học dân tộc” [14;262]. Ở bộ phận văn học này có sự góp mặt của các bút danh
    tiếng đầy tâm huyết: Nguyễn Huy Tưởng, Tô Hoài, Đoàn Giỏi, Võ Quảng, Phạm Hổ,
    Họ viết cho các em với tình yêu thương, sự đồng cảm và trên hết là muốn cung cấp cho các
    em những câu chuyện, những vần thơ bổ ích, mang giá trị nhận thức và giáo dục cao. Đặc
    biệt, trong thời kì kháng chiến chống Mĩ đã xuất hiện một loạt các em thiếu nhi làm thơ:
    Trần Đăng Khoa, Chu Hồng Quý, Cẩm Thơ, Hoàng Hiếu Nhân, mà tiêu biểu nhất là
    Trần Đăng Khoa.
    Tuổi thơ tôi và bạn bè tôi đã thuộc làu những câu: trong Hạt gạo làng ta, Nghe thầy
    đọc thơ, Mặc dù chưa hiểu hết cái hay của những câu thơ đó, chúng tôi vẫn cảm nhận
    được một cái gì đó rất thân thương, gần gũi. Sau này lớn lên, tôi biết được tác giả của
    những vần thơ đã theo mình suốt thời thơ ấu là Trần Đăng Khoa, và càng thú vị hơn khi
    biết rằng những bài thơ đó được sáng tác từ khi tác giả còn rất nhỏ.
    Tập thơ Góc sân và khoảng trời đã nhận được không ít ý kiến đánh giá, phê bình,
    nhưng chỉ đơn thuần là một vài nhận định, phê bình ngắn ngủi, chung chung về tổng thể
    tập thơ hay cảm xúc đối với một vài bài thơ mà người viết cho là tiêu biểu. Với đề tài :
    “Thế giới nghệ thuật thơ Trần Đăng Khoa thời niên thiếu”, chúng tôi sẽ góp thêm một
    cách nhìn, cách cảm tương đối toàn diện và có hệ thống về một nhà thơ từng được mệnh
    danh là “thần đồng” cũng như khẳng định lại những đóng góp của nhà thơ này.
    2. Lịch sử vấn đề
    Tập thơ Góc sân và khoảng trời được viết từ năm 1966 đến 1973, in năm 1973
    được rất nhiều người quan tâm. Tập thơ đã nhận được một số ý kiến phê bình và đánh giá
    về nội dung và nghệ thuật như sau:
    2.1. Những ý kiến về giá trị nội dung của tập thơ
    Nguyễn Văn Long đã xếp thơ Trần Đăng Khoa vào bộ phận văn học thiếu nhi từ sau
    Cách mạng tháng 8 năm 1945 và có những nhận xét rất hay về tập thơ Góc sân và khoảng
    trời cũng như về thơ của Trần Đăng Khoa nói chung: “Anh đã viết rất nhiều, rất hay về
    nông thôn nhỏ bé của mình. Đến với thơ anh, ta được sống trong bầu không khí rất riêng,
    không khí của làng quê nông thôn Việt Nam” [14;297]. Trong đó, ông nêu lên những ý
    kiến của nhà nghiên cứu phê bình Nguyễn Đăng Mạnh về “nhà thơ mục đồng” và khen
    ngợi “Trần Đăng Khoa luôn cảm nhận đựơc vẻ đẹp trong trẻo, trinh nguyên, thuần nhất
    của vùng quê dân dã” [14;297].
    Dương Thu Hương đã nhận định về thiên nhiên và cuộc sống của người nông dân
    trong thơ Trần Đăng Khoa: Qua đó, Trần Đăng Khoa đã bộc lộ một tình yêu quê hương
    sâu sắc và truyền cho người đọc tình yêu ấy. Với tất cả bạn đọc nước ngoài, qua thơ anh,
    họ cũng hiểu thêm phần nào về phong vị Việt Nam”[16;106]. Chính cây bút nhỏ này đã làm
    cho người ta chú ý nhiều hơn đến Việt Nam không chỉ vì Việt Nam là chiến trường ác liệt
    lúc bấy giờ mà còn do Việt Năm xuất hiện một hiện tượng thơ đáng tự hào. Gerad
    Gullaume đã thốt lên đầy xúc động khi nói về Trần Đăng Khoa:“Việt Nam, hồn tôi”(1)
    Phạm Hổ trong tiểu luận “Đọc lại thơ Trần Đăng Khoa” cho rằng Trần Đăng Khoa
    đã không viết về những cái gì xa lạ mà viết những cái ở ngay làng quê mà ngày ngày em
    trông thấy và “hầu như toàn bộ thơ Trần Đăng Khoa là viết bằng lòng yêu thương ”
    [11;887].
    Hoài Thanh đã đề cập đến hình ảnh các chú bộ đội trong thơ các em thiếu nhi mà
    đặc biệt là trong thơ Trần Đăng Khoa: “ Hình ảnh chú bộ đội gắn liền với cảnh sắc yêu
    dấu, với không khí đầm ấm của quê em lại càng thêm gần gũi ” [10;255]
    Trần Đăng Xuyền đã chỉ ra những nhân tố góp phần làm nên hồn thơ cũng như một
    và đặc điểm trong cái nhìn của Trần Đăng Khoa: nhân tố gia đình, cảnh sắc thiên nhiên ở
    làng quê, ảnh hưởng của nhà thơ Xuân Diệu, bạn bè, thầy cô và không khí của thời đại
    kháng chiến chống Mĩ. Đó là những nhân tố khách quan bên cạnh tài năng thiên bẩm của
    Trần Đăng Khoa. “Thơ Trần Đăng Khoa chạm đến bản chất, cái cốt lõi của làng quê”
    [14;19]. Quả thật, trong thơ Trần Đăng Khoa luôn có dấu ấn của thời chiến tranh khốc liệt
    của của cuộc kháng chiến chống Mĩ nhưng luôn giữ được vẻ trong trẻo, tươi tắn của tâm
    hồn trẻ thơ.
    Lã Thị Bắc Lý đã nêu những nội dung cơ bản của thơ Trần Đăng Khoa, trong đó nội
    dung hàng đầu là thiên nhiên nông thôn bởi theo tác giả thì “đây là mảng nội dung nổi bật
    nhất trong thơ Trần Đăng Khoa” [5;152]. Sự vật trong thiên nhiên thì hầu như ai cũng biết,
    cũng nhận thấy nhưng không ai có được cái nhìn như Trần Đăng Khoa. Đó là một cái nhìn
    ngộ nghĩnh, đáng yêu mà lại rất sâu sắc: “Thơ Trần Đăng Khoa luôn gợi cho bạn đọc cảm
    nhận về một thiên nhiên nông thôn thuần nhất, tinh nguyên và hết sức thơ mộng thiên
    nhiên trong thơ Trần Đăng Khoa không chỉ là sự yên tĩnh thơ mộng mà còn đầy sức sống,
    luôn luôn vận động và phát triển” [5;155]. Bên cạnh đó, hình ảnh người nông dân được
    nhắc đến. Đó là những người dân lam lũ, cực nhọc, chịu thương chịu khó. Ngòi bút của
    Trần Đăng Khoa đã phác họa được “bức chân dung người nông dân dũng cảm, tự tin và
    chiến thắng”. Khi viết về điều gì, điều đầu tiên là người cầm bút phải thật hiểu rõ điều đó
    và cần nhất là phải có tấm lòng sâu nặng. Viết về người nông dân quê mình, Trần Đăng
    Khoa hội tụ đầy đủ các yếu tố đó. Khó có thể tìm thấy ở đâu có niềm vui tập thể bình dị,
    trong trẻo như niềm vui đồng ruộng của người nông dân như trong thơ Trần Đăng Khoa.
     

    Các file đính kèm:

Đang tải...