Tài liệu Sự biến dạng hình thể trong tranh của francis bacon

Thảo luận trong 'Kiến Trúc - Xây Dựng' bắt đầu bởi Thúy Viết Bài, 5/12/13.

  1. Thúy Viết Bài

    Thành viên vàng

    Bài viết:
    198,891
    Được thích:
    167
    Điểm thành tích:
    0
    Xu:
    0Xu
    Đề tài: Sự biến dạng hình thể trong tranh của francis bacon

    Ự BIẾN DẠNG H̀NH THỂ
    TRONG TRANH CỦA FRANCIS BACON

    A.PHẦN MỞ ĐẦU.

    1. Lư do chọn đề tài.
    “Giới nghệ thuật Anh quốc chưa bao giê hoàn toàn thống nhất, kể từ ngày đó. Người xem đă đứng sững trước những h́nh ảnh khủng khiếp vô phương cứu văn đến nỗi trí óc họ phải khép chặt lại khi nh́n thấy chúng” đó chính là lời nhận xét của nhà phê b́nh nghệ thuật John Russel sau khi triển lăm của Bacon diễn ra tại Lon don năm 1954.
    Trong hội họa với nhiều cách thức, phương pháp, kỹ thuật .giúp người xem hiểu được t́nh cảm, suy nghĩ, ư tưởng . của mỗi tác giả qua những sáng tác của họ. Với hoàn cảnh xă hội, tôn giáo, đặc thù sinh hoạt đó tạo ra sự biểu hiện tính đặc trưng của xă hội nói riêng và mỹ thuật nói chung trong từng giai đoạn đó, hội họa thời trung có với sự duy lư, kinh điển của thời Phục Hưng, tính hào hoa của chủ nghĩa lăng mạn th́ với Ên tượng, Biểu hiện, Dă thó - Đa Đa .của thời kỳ công nghiệp hiện đại với sự khước từ cái cũ, phá cách và một xă hội nhiều áp lực hơn th́ chúng ta càng nhận thấy sự hiện diện của sự biến dạng trong hội họa. Những màu sắc hài ḥa, những h́nh thề cân xứng chuẩn mực đó không đủ cho những cá tính của các tác giả. Francis Bacon cũng vậy, là một họa sĩ của biểu hiện, hậu duệ của Picasso ông đă t́m cho ḿnh một hướng ới riêng, một khám phá mới về h́nh thể và màu sắc của nó.
    Trong tranh của ông Èn chứa những yếu tố mà không phải ai cũng làm được. Những h́nh thể biến dạng, những vết thâm tím của cơ thể con người tạo nên sự kết hợp nhuần nhuyễn khiến người xem không khỏi bị ám ảnh tuột cùng.
    Sự thực th́ khi sáng tác tranh Ưt nhiều đều đă làm biến dạng về h́nh thề, dù vô t́nh hay hữu ư. Bởi lẽ không ai có thể vẽ giống tuyệt đối như
    h́nh ảnh thật, và khi đă không giống nguyên mẫu th́ Ưt nhiều chúng ta đă làm biến dạng h́nh thể và màu sắc.
    Chính những điều nói trên đă kích thích tôi t́m ṭi, phân tích và t́m ra những bí mật về sự biến dạng của h́nh thể trong tranh Francis Bacon để học tập và làm việc trong lĩnh vực hội họa sau này.

    2.Mục đích nghiên cứu, nhiệm vụ nghiên cứu.
    Việc nghiên cứu về sự biến dạng h́nh thể trong tranh của Francis Bacon nhằm mục đích t́m ra những giá trị nghệ thuật của việc làm biến dạng h́nh thể, nhận ra sự phát triển của nghệ thuật và t́m ra một hướng ới mới phù hợp với thời đại và điều kiện xă hội cho bản thân.
    Nhiệm vụ chính của nghiên cứu là t́m hiểu về sự bóp méo của h́nh thể, biến dạng trong chân dung, đẩy cao cá tính nhân vật trong tranh của Francis Bacon.

    3. Đối tượng và phạm nghiên cứu.
    Trong thực tế đă có nhiều bài viết nghiên cứu về tranh hoạ cụ thể, bài viết liên quan bộc lé sự biến dạng của h́nh thể trong tranh của Francis Bacon. Đó cũng chính là đối tượng nghiên cứu của tôi trong tiểu luận này.

    4. Ph­ương pháp nghiên cứu.
    Với yêu cầu của đề tài, bài nghiên cứu đ­ợc thực hiện bằng ph­ương pháp hệ thống, bao gồm s­ưu tầm tài liệu, phân tích tài liệu, so sánh và tổng hợp.

    5. Dự kiến đóng góp của đê tài.
    Với bản thân từ tr­ớc tới nay ch­ưa có sự thống kê và phân tích để hiểu thấu đáo đ­ược hiệu quả của sự biến dạng của h́nh thế trong sáng tác hội họa nói chung và trong sáng tác của Francis Bacon nói riêng. Với nghiên cứu của tiểu luận sẽ góp phần làm rơ hơn những đặc tính này, thấy rơ hơn chủ ư của tác giả đề nhận ra sự khác nhau giữa chủ động tạo hiệu quả cho tác phẩm bằng sự biến dạng của h́nh thể là không phải sự sai lệch về h́nh hay thiếu hài hoà về sắc. Sự khác nhau của việc chủ ư làm biến dạng h́nh thể và việc vô t́nh tạo ra sự biến dạng để thấy cái mặt đư­ợc và ch­ưa được, ư t­ưởng thể hiện, đặc tả hiệu quả hơn hay phản tác dông. Qua đó thay rơ sự phát triển cửa hội họa, sự thay đổi trong quan niệm về h́nh thể của ng­ời nghệ sĩ.

    6. Bố cục tiểu luận
    A. PHẦN MỞ ĐẦU.
    1. Lư do chọn đề tài
    2. Mục đích nghiên cứu, nhiệm vụ nghiên cứu
    3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
    4. Phương pháp nghiên cứu
    5. Dự kiến đóng góp của đề tài
    6. Bố cục tiểu luận
    B. PHẦN NỘI DUNG.
    Chương 1. T́m hiểu chung
    1.1 Khái niệm về sự biến dạng của h́nh thể
    1.2 . Cuộc đời vạư nghiệp của Francis Bacon
    Chương 2. Sự biến đạng của h́nh thể trong tranh Francis Bacon
    2.1 Bóp méo h́nh
    2.2 Cường điệu, đẩy cao cá tính nhân vật
    2.3 Trật tự mới
    C. KẾT LUẬN



    B. PHẦN NỘI DUNG.
    Chương 1.
    T̀M HIỂU CHUNG.

    1.1 khái niệm về h́nh thể và biến dạng của h́nh thể
    H́nh thể:là h́nh dạng bao quanh của vật thể nói chung.H́nh thể là những yếu tố dẽ nhận thấy nhất trong một tác phẩm.
    H́nh sau khi được tác giả bóp méo, làm biến dạng luôn tạo được Ên tượng tức th́ tới người thưởng thức cùng với đó là sự kết hợp của màu sắc hỗ trợ làm nổi bật ư đồ tác giả.
    Biến dạng h́nh thể: là h́nh thể bị biến đổi không c̣n nh­ ban đầu. Biến dạng chỉ xảy ra khi có một sự tác động của khách quan lên vật thể.
    Đối với một hoạ sĩ khi b­ớc vào ng­ỡng cửa dùng h́nh thức nghệ thuật phản ánh cuộc sống th́ đă có sự tái hiện tự nhiên và phát huy t­ưởng tượng, tả thực và biến dạng h́nh thể. Mỗi nghành nghệ thuật đều dùa vào hiện thực khách quan và nghệ thuật phải qua hoạt động tư­ duy chủ quan của con ng­ười, qua chọn lọc, rồi mới đư­ợc thể hựê n thẩm mỹ. Với yêu cầu thẩm mỹ và hứng thó chủ quản khác nhau, th́ việc tả thục hay biến dạng, nhiều hay Ưt cũng khác nhau. Că thể nói biến dạng là một phư­ơng thức để ngư­ời nghệ sĩ truyền tải cảm xúc, tư duy của ḿnh tới ng­ười xem tranh một cách mạnh mẽ nhất. Sự tạo h́nh của biến dạng phát huy trí t­ởng t­ợng càng có khoảng cách đối với thực tế sẽ càng sinh động hơn so với tả thực.
    Nếu nh­­ những tác phẩm hội hoạ khởi thuỷ đơn thuần là ghi chép lại sinh hoạt hằng ngày th́ đến thế kỷ 19 các hoạ sĩ đă kh­ớc từ cái cũ và cho rằng máy ảnh đă làm thay con ng­ời. Những nhà nghệ thuật hiện đại trên cơ sở ư thức sáng tạo mới, làm cho phạm vi biến dạng càng đ­ợc mở rộng và khác biệt tuỳ theo cảm thụ của môi cá nhân.


    1.2. Cuộc đời và sự nghiệp của Francis Bacon.
    Francis Bacon (đọc là Phan - xít -Bây - Cừn) sinh ngày 28 tháng 10 năm 1909 tại Dublin n­ước Anh, hậu duệ của nhà triết học nổi tiếng Bacon thế kỷ 16 - 17. Ông sinh ra trong mét gia đ́nh khá giả. Tuy nhiên Francis Bacon bị bè đuổi khỏi nhà từ năm 16 tuổi. Trư­ớc đó ông bố dữ dằn này c̣n thư­ờng xuyên bắt các ng­ười chăn Ngựa trong đồn điền của ông quất roi vào thằng con mà ông cho là bất trị. Mới ở tuổi vị thành niên Bacon không c̣n gia đ́nh bảo trợ cho nên năm 1928 ông tới Berlin, vớiParis làm nhiều nghề kiếm sống. Tại đây ông đư­ợc xem tranh của N.Poussin. Picasso và bắt đầu thiên hư­ớng hội họa có thể nói Picasso và những sáng tác của ông đă khơi dậy những năng khiếu bẩm sinh về hội họa trong con ngư­ời Bacon .
    Xem tranh Francis ba con, ta không khỏi lên tư­ớng đến câu nói của André Breton khẳng định rằng : “cái đẹp phải là cái đẹp quằn quại, bằng không sẽ chẳng thể là cái đẹp”. Điều này lúc đó đ­ược xem là chân lư nghệ thuật. Bởi v́ lúc đó danh hoạ Picasso đă hoàn thành công cuộc phá huỷ toàn bộ ngôn ngữ biểu h́nh chính thống. Từ bức tranh “những cô gái Avignon -1907” cho đến Guemica - 1937” đ­ược xem là bản cáo trạng khai huyền về tính phí nhân trong quan hệ con ngư­ời với con ngư­ời. Nỗi sợ hăi, sự hỗn loạn đă dấy lên từ sâu thẳm nhất của thời đại, trong những năm 20 này Francis Bacon bị choán ngợp bởi hội hoạ Picasso, nhà phê b́nh Michael Peppiatt đánh giá rằng ba bức “khảo hoạ cho nhân vật dư­ới chân thập giá” của Bacon là câu trả lời của ông trư­ớc cú sốc Guemica nói riêng và Picasso nói chung.
    Đâu chỉ có riêng hội hoạ, những môn nghệ thuật khác đua nở và đầu thế kỷ 20, nh­­ điện ảnh, cũng đă để lại dấu Ên quyết định trong tâm t­ưởng Francis Bacon. Trong những năm sống có Paris ông đă được xem bé phim Napoleon của Abel Gance mà đặc biệt đư­ợc chiếu song song trên màn ảnh tại Opéra de Paris. Ba màn ảnh đối chiếu cùng lúc cận cảnh và viễn cảnh đă góp phần thúc đẩy Bacon hơn mười năm sau đó chọn phư­ơng tiện bộ tam b́nh cho các bức hoạ về đề tài thập giá. Bên cạnh Abel Gance, phủ kể đến bé phim “Chiến hạm Potemkin” - 1925 của nhà điện ảnh Serguei Mikhailovitch Eisenstein và bộ phim “Con chă Andalucia” của nhà làm phim Luis Bunuel đă ảnh hưởng sâu sắc đến Francis Bacon. Măi sau này Bacon văn treo trên tường xư­ởng vẽ của ḿnh cảnh một nhân vật của Elsenstem trong phim “Chiến hạm Potemkin”, đó là một phụ nữ há hốc miệng cất tiếng ró thất thanh khi nh́n thấy chiếc xe nôi không ngư­ời đẩy tr­ượt bánh trên các bậc thềm cầu thang thành phố Odessa. C̣n đối với bộ phim “Con chă Andalucia” hai h́nh ảnh mang tính siêu thực đến nay vẫn c̣n gây khiếp đảm. Đầu tiên cho thấy một đám mây mỏng và dài bay cắt ngang vùng trăng sáng, tiếp nối là h́nh ảnh chiếc dao cạo mổ sẻ vào con người của ng­ười đàn bà. Nhân vật của Bacon, không khí trong tranh Bacon h́nh thành khi ông kế thừa cái đẹp quan quại này và nỗ vô vọng đư­ợc thể hiện một cách phi thường như vậy ở đầu thế kỷ thứ 20, như­ng có lẽ phải t́m trong tiềm thức danh hoạ này, trong những bi kịch cuộc sống thác loạn của ông nguồn sức mạnh phi th­ường cho phép ông sáng tạo những bức tranh mang nỗi sợ truyền kiếp, chuyển tải nhiều mối đe doạ đầy bí Èn đối với con ngư­ời không tên, không mặt, một nạn nhân nặc danh h́nh hài tàn dă.
    Năm 1929 ông thuê một gara ôtô làm xưởng vẽ ở Lodon, kiếm sống bằng nghề vẽ trang trí nội thất.
    Năm 1930 cho in ở tạp chí The Studio một bài về “phong cách nghệ thuật trang trí Anh những năm 30” trong đó ông tuyên ngôn về khuynh h­ướng nghệ thuật của ḿnh. Bắt đầu vẽ sơn dầu và bày nhữ­ng tranh được gợi ư từ Picasso. bức “đóng đinh trên thập giá” bày ở Gallery Freddy Mayor đ­ược nhà phê b́nh nối tiếng Herbert Read quan tâm và ngài M.Sadler mua. Năm 1936 bày một số tranh trong triển lăm quốc tế hội họa siêu thực,. Năm 1937 tham gia triển lăm “ họa sĩ trẻ n­ớc Anh” trong pḥng tranh Agnew. Năm 1945 ông cho ra đời 3 phác thảo “dư­ới chân thập giá” đư­ợc gợi ư từ ảnh chụp thó vật. Năm 1946 vẽ “tranh vẽ năm 1946” sau này đ­ợc bảo tàng New York mua và bức “con ngư­ời trong thiên nhiên” đư­ợc Tate Gallery London mua. Năm 1946 - 1950 ông chủ yếu sống ở Monte Carlo. Trong thời gian này ông mở triền lăm cá nhân lần thứ hai ở Hanover Gallery tại Đức Sau đó ông thư­ờng xuyên có tranh bày bán tại đây.
     
Đang tải...