Tài liệu Sống Không Nỗ Lực

Thảo luận trong 'Thương Mại - Marketing' bắt đầu bởi Thúy Viết Bài, 5/12/13.

  1. Thúy Viết Bài

    Thành viên vàng

    Bài viết:
    198,891
    Được thích:
    173
    Điểm thành tích:
    0
    Xu:
    0Xu
    Sống Không Nỗ Lực
    Bạn có khi nào thắc mắc tại sao khi con người lớn lên họ dường như mất đi
    tất cả niềm vui trong cuộc sống? Lúc này hầu hết các bạn còn trẻ và khá hạnh
    phúc; bạn có những vấn đề nhỏ xíu của bạn, có những kỳ thi để lo âu, nhưng
    bất chấp những việc đó trong cuộc sống của bạn có một sự hân hoan nào đó,
    phải vậy không? Có sự chấp nhận dễ dàng, cùng lúc về cuộc sống, sự quan
    sát nhẹ nhàng vui vẻ về mọi thứ. Và tại sao khi lớn lên chúng ta dường như
    đánh mất đi tánh thân mật vui vẻ về một cái gì đó ở bên ngoài, một cái gì đó
    có ý nghĩa lớn hơn. Tại sao có quá nhiều người, khi chúng ta lớn lên để tạm
    gọi là trưởng thành lại trở nên đờđẫn, vô cảm với hạnh phúc, với vẻđẹp, với
    những bầu trời khoáng đạt và quảđất tuyệt vời?

    Bạn biết không, khi người ta hỏi chính mình câu hỏi này, nhiều giải thích nảy
    ra trong cái trí. Chúng ta quá quan tâm đến chính chúng ta – đó là một lời giải
    thích. Chúng ta tranh đấu để trở thành một ai đó, để thành tựu và duy trì một
    vị trí nào đó; chúng ta có con cái và những trách nhiệm khác, và chúng ta phải
    kiếm tiền. Tất cả những sự việc ở bên ngoài này chẳng mấy chốc đè nặng
    chúng ta, vì vậy chúng ta mất đi niềm hân hoan của đang sống. Hãy nhìn
    những bộ mặt già hơn quanh bạn, nhận thấy hầu hết mọi người đều buồn bã
    làm sao, quá tiều tụy và bệnh tật, khép kín, lãnh đạm và thỉnh thoảng loạn
    thần kinh, không có một nụ cười. Bạn không hỏi chính mình tại sao à? Và
    thậm chí khi chúng ta hỏi tại sao, hầu hết chúng ta dường nhưđược thoả mãn
    với những lời giải thích hời hợt.

    Chiều hôm qua tôi thấy một con thuyền với cánh buồm căng gió, được đưa đi
    bởi gió Tây. Nó là một con thuyền lớn, chất đầy củi chở về thị trấn. Mặt trời
    đang lặn, và con thuyền này tương phản với bầu trời có vẻđẹp kinh ngạc.
    Người chèo thuyền chỉ lái nó, không chút nỗ lực, vì cơn gió đang làm mọi
    công việc. Tương tự như vậy, nếu mỗi người chúng ta có thể hiểu rõ vấn đề
    của tranh đấu và xung đột, vậy thì tôi nghĩ rằng chúng ta có thể sống không
    còn nỗ lực, hạnh phúc, với nụ cười trên khuôn mặt chúng ta.

    Tôi nghĩ chính sự nỗ lực hủy diệt chúng ta, sự tranh đấu này mà trong đó
    chúng ta trải qua hầu hết mỗi khoảnh khắc của cuộc sống. Nếu bạn nhìn
    những người lớn tuổi quanh bạn, bạn sẽ thấy rằng hầu hết cuộc sống của họ
    là một chuỗi đấu tranh với chính họ, với những người vợ hay những người
    chồng, với những người hàng xóm, với xã hội; và sự xung đột không ngừng
    nghỉ này gây hao phí năng lượng. Con người mà hân hoan, thật sự hạnh
    phúc, không con vướng mắc trong nỗ lực. Ở trạng thái không nỗ lực không có
    nghĩa rằng bạn trì trệ, đờđẫn, ngu xuẩn; trái lại, chỉ có những người khôn
    ngoan, những người thông minh tột cùng mới thực sựđược tự do khỏi nỗ lực,
    khỏi tranh đấu.

    Nhưng bạn thấy không, khi chúng ta nghe nói về trạng thái không nỗ lực
    chúng ta lại muốn như vậy, chúng ta muốn đạt được một trạng thái trong đó
    chúng ta sẽ không còn mâu thuẫn, không còn xung đột; vì vậy chúng ta biến
    điều đó thành mục đích của chúng ta, lý tưởng của chúng ta, và gắng sức

    2
     

    Các file đính kèm:

Đang tải...