Đặt Vấn Đề Tội phạm là hành vi nguy hiểm cho xã hội, có lỗi, trái pháp luật hình sự và phải chịu hình phạt. Định nghĩa khái niệm tội phạm này vừa đúng, nhưng cũng có thể chưa đúng. Nó chỉ đúng với thời đại ngày nay thôi, còn trong giai đoạn phong kiến Việt Nam, nó chỉ đúng một phần. Tội phạm ở thời đó không chỉ ở trong luật hình sự mà là tất cả các lĩnh vực của luật pháp. Tại sao lại thế ? Giải quyết bài tập: “Quan niệm về tội phạm, cách phân loại tội phạm và ý nghĩa của việc phân loại tội phạm trong pháp luật phong kiến Việt Nam”, chúng ta có thể tự trả lời. Giải quyết vấn đề I. Quan niệm về tội phạm và những yếu tố ảnh hưởng. 1.Quan niệm về tội phạm Nếu như trong luật hình sự hiện nay, việc quy dịnh về tội phạm thông qua nội dung trong việc định nghĩa tội phạm là vấn đề đầu tiên, thì pháp luật phong kiến Việt Nam không như thế. Và nếu như hiện nay tội phạm chỉ là đối tượng duy nhất đối với luật hình sự thì theo quan niệm của ông cha ta trong cổ luật, tội phạm là đối tượng của tất cả các lĩnh vực pháp luật phong kiến Việt Nam. Các bộ luật phong kiến Việt Nam cho chúng ta thấy pháp luật hình sự lúc đó mang tính phổ biến, có quan niệm rất rộng về tội phạm. Biện pháp trừng phạt hình sự được áp dụng không những đối với các tội phạm hiểu theo khái niệm của luật hình sự hiện đại thuộc đối tượng xử lý của luật hình sự mà còn đối với các hành vi vi phạm của quy định về các quan hệ trong lĩnh vực hành chính, lĩnh vực lễ nghi, lĩnh vực gia đình, lĩnh vực ruộng đất, lĩnh vực thuế, Trong các bộ luật phong kiến Việt Nam không có điều luật định nghĩa khái niệm tội phạm nhưng qua các điều luật cụ thể của chúng thì cũng đã phần nào phản ánh được quan niệm về tội phạm của các nhà làm luật lúc bấy giờ.