Tài liệu Quá trình truyền bá phật giáo vào nhật bản

Thảo luận trong 'Lịch Sử' bắt đầu bởi Thúy Viết Bài, 5/12/13.

  1. Thúy Viết Bài

    Thành viên vàng

    Bài viết:
    198,891
    Được thích:
    172
    Điểm thành tích:
    0
    Xu:
    0Xu
    QUÁ TRÌNH TRUYỀN BÁ
    PHẬT GIÁO VÀO NHẬT BẢN
    ******&******


    1. Vài nét về đất nước và con người Nhật
    Các đặc điểm, tính cách của mỗi dân tộc, mỗi nền văn hoá bị chi phối bởi những điều kiện lịch sử, địa lý, dân cư. Do vậy tìm hiểu về các điều kiện này trước khi tìm hiểu về Phật giáo Nhật Bản là một việc làm cần thiết. [​IMG]
    Bản đồ Nhật Bản và quan hệ với lục địa
    Về điều kiện tự nhiên: Nhật Bản là một quần đảo nằm ở phía đông và tương đối tách biệt với lục địa Châu Á, có tổng diện tích gần 377815 km2 (chiếm 0,3% tổng diện tích thế giới), trải dài từ vĩ độ 20025’B đến 45035’B.
    Đất nước Nhật Bản được tạo thành bởi hơn 4000 hòn đảo lớn nhỏ, trong đó có 4 đảo chính là: Hokaido, Honshu, Shikoku và Kyushu. (Riêng đảo Honshu chiếm tới khoảng 60% tổng diện tích của cả quần đảo).
    Địa hình Nhật Bản chạy dài theo hình cánh cung (hướng Đông Bắc, Tây Nam) dài hơn 380km, có nhiều núi, núi đồi chiếm 71% tổng diện tích đất nước. Bình nguyên ở đây rất ít và nằm rải rác ở các khu vực ven biển. Có 3 đồng bằng lớn là Kanto (phía Bắc vịnh Tokyo), đồng bằng Kansai (gần vịnh Oshaka) và đồng bằng gần vịnh Ise. Dân cư phần lớn tập trung ở khu vực đồng bằng.
    Về điều kiện dân cư, cho tới nay,phần đông các học giả đồng ý với giả thiết rằng tổ tiên người Nhật đến từ nhiều nơi nhưng chủ yếu là nhóm đến từ miền Bắc của đại lục Châu Á, Đông Nam Á và miền Nam Trung Hoa, thuộc giống Mongoloid.
    Những điều kiện trên đã dẫn đến một đặc điểm khái quát là: Nhật Bản đủ xa Châu Á để thoát khỏi những ảnh hưởng của lục địa, nhưng lại đủ gần để có thể tiếp thu những thành quả của các nền văn minh đó. Hơn nữa, với một cộng đồng dân tộc tương đối thuần nhất, Nhật Bản có khả năng tiếp nhận ảnh hưởng của văn hoá nước ngoài để phát triển cho mình một nền văn hoá riêng.
    2.Con đường truyền bá Phật Giáo vào Nhật Bản
    Phật giáo là một trong những tôn giáo lớn do Sidhartha Gautama (Thích Ca Mô Ni) sáng lập ở Ấn Độ vào Thế kỷ thứ VI TCN . Do được truyền bá trong một thời gian dài ra nhiều nơi, nhiều chủng tộc nên lịch sử phát triển của đạo Phật khá đa dạng về các bộ phái cũng như các nghi thức hay phương pháp tu học. Ngay từ buổi đầu, Thích Ca, người sáng lập đạo Phật, đã tổ chức được một giáo hội với các giới luật chặt chẽ. Nhờ vào sự uyển chuyển của giáo pháp, đạo Phật có thể thích nghi với nhiều hoàn cảnh xã hội, nhiều dân tộc, quốc gia với ngôn ngữ, phong tục tập quán khác nhau. Nhật Bản là một trong số những quốc gia chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của đạo Phật.
    Thế kỷ I TCN, Trung Quốc bắt đầu du nhập Đạo Phật . Lúc này, Phật giáo phải đối chọi với luồng tư tưởng Nho Giáo vốn đã cắm sâu vào gốc rễ xã hội Trung Quốc hơn 500 năm. Tuy nhiên với sự linh hoạt về giáo lý, Đạo Phật đã nhanh chóng được người dân bản địa tiếp thu và phát triển
    Thế kỷ II sau công nguyên, con đường tơ lụa bắt đầu hình thành, đi qua các nền văn minh lớn như Trung Quốc, Ấn Độ, Thổ Nhĩ Kỳ, Hi Lạp và đến tận Châu Âu. Song song với quá trình giao lưu thương mại, các trường phái tư tưởng bắt đầu được truyền bá từ Ấn Độ và lan rộng đến nhiều quốc gia, làm nảy sinh nhiều trường phái đạo Phật khác nhau, các trường phái này đều có đặc điểm riêng, không chịu nhiều ảnh hưởng từ Phật Giáo nguyên thuỷ của Ấn Độ.
    [​IMG]
    Con đường tơ lụa trên đất liền và trên biển

    Từ thế kỷ thứ III đến thế kỷ VI, Phật giáo đã phát triển nhanh chóng, các kinh Phật được dịch ra ngôn ngữ Hán, xuất hiện nhiều nhà sư đi Ấn Độ để thỉnh kinh như Huyền Trang Tam Tạng, Trí Khải ,Huệ Năng. Trường phái Thiền Tông phất lên mạnh mẽ dưới thời nhà Đường (618 – 907).
    Từ đây, Phật giáo Trung Quốc với hai dòng chính là Đại thừa và Mật Tông ảnh hưởng mạnh mẽ đến nhiều quốc gia xung quanh như Triền Tiên, Việt Nam, và đặc biệt là Nhật Bản.

    3. Các giai đoạn phát triển của Phật giáo Nhật Bản
    3.1 Thời kỳ Yamatô (cuối TK IV – 710)
    Theo biên niên sử của Nhật Bản, Phật giáo chính thức được truyền đến Nhật từ Triều Tiên vào năm 552 Tây lịch ( có tài liệu ghi năm 538 ). Lúc bấy giờ vua nước Bách Tề ( Triều Tiên ) đã gửi một phái đoàn truyền giáo đến Nhật Bản, phái đoàn đã dâng lên cho đức vua một tượng Phật bằng vàng, một vài quyển kinh, cờ lông, chuông, mõ. Đức vua Nhật Bản đã tiếp đón một cách nồng hậu. Điều này đã khởi đầu cho một cuộc tranh chấp quyết liệt về việc có tiếp nhận tôn giáo mới hay là không. Thị tộc Soga ủng hộ Phật giáo trong khi đó, dòng họ Monônobe thì phản đối và muốn duy trì Thần đạo.
    Cuối cùng , Thị tộc Soga chiến thắng, Phật giáo được xác lập ở Nhật Bản. Nhưng điều này không có nghĩa là thần đạo bị tiêu diệt. Thần đạo vẫn tồn tại bên cạnh Phật giáo, cả hai hệ tư tưởng bổ sung và hoàn thiện cho nhau. Điều đó tạo ra sắc thái riêng của Nhật Bản.
    Cuộc nội chiến ở Nhật kết thúc, họ Soga từ đó lộng quyền, lấn át cả Thiên Hoàng, lấy tước vị ngang hàng với Hoàng gia, xây dựng lâu đài to lớn nguy nga như cung điện của Thiên Hoàng.Trước tình hình đó, thái tử Shotoku đã thi hành nhiều biện pháp để củng cố chế độ trung ương tập quyền thông qua việc ông hết sức đề xướng Phật giáo và tiếp thu tư tưởng Nho gia của Trung Quốc. Về đối ngoại, Thái tử Shotoku nhiều lần cử sứ giả sang nhà Tuỳ của Trung Quốc để khôi phục lại quan hệ hai nước vốn đã gián đoạn từ thế kỷ thứ V. Trong quốc thư của thái tử Shotoku gửi lên Hoàng đế Trung Quốc Tuỳ Dưỡng Đế vào năm 607 có câu:
    Thái tử nước mặt trời mọc trình thư lên hoàng đế nước mặt trời lặn. Được biết Phật pháp tại quý quốc đang hồi hưng thịnh, tệ quốc gửi sứ sang triều bái và đưa theo mấy chục sa môn để học thêm các giáo lý cao thâm của phật pháp
     

    Các file đính kèm:

Đang tải...