Tiến Sĩ Phát triển DLST các tỉnh vùng DHCNTB đến năm 2020

Thảo luận trong 'THẠC SĨ - TIẾN SĨ' bắt đầu bởi Phí Lan Dương, 26/6/14.

  1. Phí Lan Dương

    Phí Lan Dương New Member
    Thành viên vàng

    Bài viết:
    18,524
    Được thích:
    18
    Điểm thành tích:
    0
    Xu:
    0Xu
    PHẦN MỞ ĐẦU
    1. Sự cần thiết của đề tài:
    Trong vòng 10 năm trở lại đây, ngành du lịch thế giới tăng trưởng khoảng 25%.
    Hiện tại du lịch chiếm khoảng 10% hoạt động kinh tế toàn cầu và một trong những
    ngành tạo ra công ăn việc làm chính trên thị trường lao động thế giới [37]. Ngành du
    lịch ngày càng đóng vai trò quan trọng, trở thành ngành kinh tế mũi nhọn của nhiều
    quốc gia. Từ nay đến năm 2020 theo UNWTO, dự báo du lịch còn tăng trưởng ồ ạt
    hơn nữa, tạo ra các cơ hội kinh tế lớn lao song mang lại những thách thức gay gắt và
    những mối đe dọa tiềm ẩn đối với môi trường và các cộng đồng địa phương nếu không
    được quản lý tốt [87,28]. Trước những nguy cơ đó, con người bắt đầu nhìn nhận, chuyển
    hướng nhận thức và cách tiếp cận trong hoạt động du lịch, họ mong muốn đóng góp
    trách nhiệm cho một thế giới phát triển bền vững hơn. Theo đó, xu thế phát triển du
    lịch dựa vào thiên nhiên nói chung và DLST nói riêng đang trở thành xu thế của thời
    đại và có ý nghĩa quan trọng không những về mặt kinh tế mà còn có ý nghĩa đặc biệt
    đối với sự phát triển bền vững của du lịch trên khía cạnh trách nhiệm đối với tài
    nguyên và môi trường.
    Vùng duyên hải cực Nam Trung bộ là vùng được thiên nhiên ưu đãi về tiềm năng du
    lịch nói chung và DLST nói riêng. Trong những năm qua đã đón bắt nhiều cơ hội để
    phát triển du lịch và DLST, qua đó nhiều tài nguyên du lịch tự nhiên như các bãi biển
    (Mũi Né, Ninh Chữ, Cà Ná, Hàm Tân, ) các VQG, các khu bảo tồn thiên nhiên đã và
    đang được khai thác sử dụng để phát triển du lịch. Tuy với thế mạnh vượt trội về tài
    nguyên du lịch, là cơ sở để phát triển DLST nhưng cho đến nay việc khai thác tiềm
    năng này trên cả lĩnh vực tự nhiên lẫn nhân văn còn ở mức nhỏ lẻ, tự phát, chưa có
    được những nghiên cứu mang tính bài bản, khoa học để tạo nền tảng cho việc khai
    thác có hiệu quả những nguồn tiềm năng to lớn này.
    Hiện nay, đứng trước yêu cầu phát triển kinh tế du lịch với quy mô lớn, tốc độ
    nhanh, làm cho các địa phương đối phó với nhiều vấn đề nan giải, tồn tại mâu thuẩn
    ngày càng gay gắt: một bên cần phải bảo vệ môi trường sinh thái, đặc biệt là môi
    trường sinh thái vùng khô hạn ven biển, một bên là phát triển kinh tế du lịch để mang 2



    lại nguồn lợi kinh tế cho địa phương. Kinh nghiệm từ các nước đã có quá trình phát
    triển du lịch lâu dài trên thế giới cho thấy để dung hoà hai lợi ích mang tính đối nghịch
    nêu trên chỉ có con đường lựa chọn đó là đẩy mạnh phát triển DLST một cách khoa
    học và bền vững dựa trên không gian các vùng địa lý đặc thù này mới đảm bảo được
    tính cân bằng và phát triển bền vững cho các địa phương.
    Các năm qua, việc nghiên cứu trên phương diện lý luận lẫn thực tiễn về du lịch sinh
    thái ở nước ta nói chung chỉ mơi bước đầu, dưới dạng những nghiên cứu nhỏ lẻ, thiếu
    tính hệ thống, chủ yếu ở tầm quốc gia. Đặc biệt những nghiên cứu về phát triển du lịch
    sinh thái trên vùng duyên hải cực Nam Trung bộ là chưa có gì. Vì vậy việc nghiên cứu
    sâu hơn các cơ sở khoa học và thực tiễn nhằm phát triển DLST ở vùng DHCNTB là
    hết sức quan trọng và cần thiết.
    2- Mục tiêu nghiên cứu:
    Nghiên cứu và làm rõ cơ sở lý thuyết có liên quan về DLST, DLST bền vững,
    đặc biệt DLST bền vững đối với một vùng biển – hải đảo và DLST trên các
    vùng nhạy cảm về môi trường khác.
    Đề xuất các giải pháp chủ yếu bao gồm: Nhóm giải pháp bảo vệ môi trường
    sinh thái và tài nguyên nhân văn liên quan đến DLST; Nhóm giải pháp tổng hợp
    phát triển DLST vùng .
    Đề xuất tổ chức phân vùng quy hoạch một cách có hệ thống và khoa học không
    gian DLST cho hai tỉnh vùng DHCNTB.
    3- Nhiệm vụ nghiên cứu:
    Nghiên cứu và hệ thống lại các cơ sở lý thuyết về phát triển DLBV, DLST,
    DLST biển - đảo bền vững.
    Nghiên cứu kinh nghiệm về phát triển DLST của các nước và rút ra các bài học
    kinh nghiệm, làm cơ sở cho tác giả đề xuất giải pháp ở chương 3.
    Tổ chức khảo sát thực tế các địa bàn vùng DHCNTB để hỗ trợ đánh giá thực
    trạng khách DL-DLST, qua đó phác họa bức tranh về DLST đang có nhiều
    mãng sáng tối, chưa phối hợp hài hòa và thiếu tính bền vững. 3



    Đề xuất hệ thống các nhóm giải pháp hợp lý nhằm xây dựng kế hoạch hành
    động phát triển DLST của vùng DHCNTB
    4- Đối tượng và phạm vi nghiên cứu của đề tài:
    * Đối tượng nghiên cứu: đối tượng chính tập trung nghiên cứu là các hoạt động liên
    quan đến tổ chức quản lý phát triển DLST, là chủ thể gắn với yếu tố cung. Ngoài ra
    các đơn vị lữ hành, các công ty dịch vụ, khách DL-DLST, cộng đồng địa phương tham
    gia vào hoạt động DLST cũng là những đối tượng được nghiên cứu bổ trợ để so sánh
    đối chiếu, suy diễn.
    * Phạm vi nghiên cứu: Phạm vi nghiên cứu của luận án được giới hạn trên không
    gian thuộc tiểu vùng DHCNTB (gồm hai tỉnh Bình Thuận và Ninh Thuận). Về mặt
    thời gian luận án giới hạn thời gian từ 1995 đến 2010, đây là khoảng thời gian mà hoạt
    động DLST tại Ninh Thuận–Bình Thuận đã có những bước khởi đầu đáng ghi nhận.
    5- Phương pháp nghiên cứu: Có 2 phương pháp được sử dụng nghiên cứu gồm:
    5.1 Phương pháp định tính:
    5.1.1 Phương pháp phân tích thống kê: tác giả sử dụng các nguồn số liệu thứ cấp
    đáng tin cậy được thu thập từ các Sở VHTT-DL, Sở NN &PTNT, Sở Kế hoạch & Đầu
    tư, Cục Thống kê của 2 tỉnh, từ Viện Nghiên cứu và Phát triển Du lịch, Tổng Cục DL.
    Bên cạnh đó còn sử dụng các nguồn dữ liệu chính thức của các tổ chức Du lịch thế
    giới (UNWTO), Hiệp hội DLST quốc tế (TIES), Hội đồng Du lịch Lữ hành quốc tế,
    Tổ chức bảo tồn thiên nhiên quốc tế (IUCN), Với các nguồn dữ liệu này tác giả đã sử
    dụng phương pháp phân tích thống kê để phân tích đánh giá thực trạng của hoạt động
    DLST tại vùng DHCNTB.
    5.1.2 Phương pháp chuyên gia:
    -Thông qua các đợt hội thảo quốc gia về du lịch được tổ chức tại Bình Thuận, Ninh
    Thuận, tác giả đã tiếp cận với các chuyên gia du lịch đến từ TW, các tỉnh, thành phố,
    đặc biệt là các lãnh đạo ngành Du lịch ở hai tỉnh để trao đổi và xin ý kiến nhận xét
    đánh giá của chuyên gia để bổ sung cho các nghiên cứu, và giúp cho phần phân tích
    thực trạng ở chương 2 và nêu giải pháp cũng như đề xuất quy hoạch tổ chức không 4



    gian DLST liên kết giữa hai tỉnh ở chương 3 mang tính thực tiễn, sát đúng và khoa học
    hơn.
    -Thông qua các cuộc hội thảo chuyên đề hẹp mà tác giả chủ động tham gia, phối hợp
    tổ chức (Hội thảo phát triển DLST tỉnh Bình Thuận, 2009; Hội thảo về Môi trường
    nông nghiệp-nông thôn với Đa dạng sinh học ở Việt Nam, 2009) các nhà khoa học
    chuyên ngành, các chuyên gia quản lý du lịch và môi trường đóng góp ý kiến cho bản
    báo cáo của tác giả nhằm nâng cao tính phù hợp với thực tiễn của nội dung luận án.
    -Tác giả đã gặp trực tiếp, phỏng vấn trao đổi với 26 chuyên gia là những nhà quản lý
    du lịch cao cấp của hai tỉnh Ninh Thuận và Bình Thuận, các nhà quản lý công ty Du
    lịch lữ hành, các cơ sở dịch vụ du lịch, các Hiệp hội để xin ý kiến đánh giá kiểm định
     

    Các file đính kèm:

Đang tải...