Sách Một chút hương vị tình yêu - Quỳnh Dao

Thảo luận trong 'Sách Văn Học' bắt đầu bởi Thúy Viết Bài, 5/12/13.

  1. Thúy Viết Bài

    Thành viên vàng

    Bài viết:
    198,891
    Được thích:
    167
    Điểm thành tích:
    0
    Xu:
    0Xu
    Trầm Doanh Doanh đứng trước tấm gương lớn, ngắm nghía mình lần nữa. Chiếc áo đạ hội màu đen bó sát thân hình mảnh khảnh. Sợi đây chuyền và đôi hoa tai lấp lánh sáng. Toàn thần nàng cũng toát ra ánh sáng như hai món đồ trang sức ấy. Từ bé, Doanh đã biết mình đẹp. Cho đến bây giờ, nhờ lớp son phấn sơn phết, thêm vào đó hai hàng lông mi cong đen, cái mũi đọc đừa và cái miệng nhỏ càng tăng thêm vẻ đẹp và đuyên đáng. Nàng hãy còn trẻ lắm và khá mặn mòi. Tuy nhiên, cái đẹp bên ngoài vẫn không đủ sức lấp nổi hố thẳm trống rỗng của linh hồn! Nàng nhíu mày rồi lắc đầu thật mạnh.
    Tối nay, nàng như kẻ mất hồn, mong hát không sai nhịp như lần trước. Tại sao thế? Chính nàng cũng không hiểu được lý đo! Lên tivi và sân khấu là chuyện quá thường tình đã bao nhiêu năm rồi, sao đêm nay như kẻ tập sự tâm hồn rối loạn như vậy? “Tiếng vỗ tay có thể làm cho em mãn nguyện không? Anh sợ rằng một ngày nào đó khi nghe tiếng vỗ tay em chỉ thêm buồn. Em là người đang đuổi bắt mà chẳng biết mình đuổi bắt cái gì!” Người nói câu ấy lâu lắm rồi vẫn nhớ, giờ này chàng ở đâu? Âu-Châu, Mỹ-Châu hay Úc-Châu? Ðù ở phương trời nào đi nữa, chàng vẫn vui với “thế giới riêng của chàng”. Bao năm rồi, nàng đã cố vứt cái “thế giới riêng mình” để đi tìm tiếng vỗ tay của người khác. giờ này, tiếng vỗ tay lúc nào cũng vang lên bên nàng thì lại muốn trốn chạy, đi tìm lại thế giới riêng tư lòng mình. Nhìn vào gương, nàng noi một mình: – Tôi đã bị thất lạc, đánh mất quá nhiều, ngay cả bản thân tôi! Bên ngoài có tiếng gõ cửa và tiếp theo là tiếng của người phụ trách chương trình:
    - Cô Doanh ơi, mau chút gần đến lượt cô rồi. Nàng vứt bông phấn xuống, đến cửa:
    - Nói với ban nhạc tôi muốn đổi bài hát. Tối nay tôi hát bài Phong-Linh. Ông ta than:
    - Ô, như vậy là khó khăn lắm. Chương trình đã sắp đặt cả rồi, bây giờ đùng một cái đổi bài khác thì bản nhạc đâu có cho họ bây giờ?
    - Tôi tin chắc thế nào họ cùng hòa được. Nếu không, chỉ cần đệm sơ thôi. Ông thông báo cho họ biết đi.



     

    Các file đính kèm:

Đang tải...