Công dụng: Ở nước ta gấc được trồng chủ yếu để lấy quả chín nhuộm màu cho xôi hoặc cho các loại bánh. Quả non đôi khi được xào nấu như một loại rau. Áo hạt có màu đỏ tươi là chất nhuộm màu cho thực phẩm có giá trị. Trong y học, dầu gấc lấy từ áo hạt được coi là loại thuốc giàu vitamin A để chữa các bệnh: trẻ em chậm lớn, bệnh khô mắt, quáng gà, người kém ăn mệt mỏi. Dùng ngoài bôi vào các vết thương, vết bỏng làm mau lên da non, chữa bệnh táo bón. Hạt gấc theo kinh nghiệm nhân dân dùng ngoài chữa mụn, nhọt, tràng nhạc, quai bị, sưng vú, tắc tia sữa, đau khớp. Hạt gấc giã nhỏ ngâm trong rượu dùng sưng tấy có tác dụng gần giống như mật gấu (mật gấu của người nghèo). Rễ và thân được dùng chữa phù thũng, thấp khớp, long đờm. Dầu gấc chiết xuất từ áo hạt có các thành phần chính: caroten (0,17%), ngoài ra còn có lycopen và các acid béo (44% acid oleic, 33% acid palmitic, 14% acid linoleic). Đặc biệt có một số nguyên tố vi lượng cần thiết cho cơ thể (Cu, Fe, Zn, Ca, Se) (Theo Nguyễn Văn Đàn, 1969; Hà Văn Mạo, 1990). Cứ 100 kg quả tươi có thể chiết được 1,6-2 lít dầu gấc.