Thạc Sĩ Bất đối xứng trong tương tác LEPTON-Hạt nhân năng lượng cao

Thảo luận trong 'Vật Lý' bắt đầu bởi Thúy Viết Bài, 5/12/13.

  1. Thúy Viết Bài

    Thành viên vàng

    Bài viết:
    198,891
    Được thích:
    167
    Điểm thành tích:
    0
    Xu:
    0Xu
    I. MỞ ĐẦU

    Nghiên cứu cấu trúc hạt nhân bằng tán xạ electron đã đạt được những kết quả rất tốt
    đẹp trong suốt các thập kỉ 50–70 của thế kỷ XX và cho phép xây dựng được hình ảnh khá
    chi tiết về cấu trúc của hạt nhân, mà thực chất là cấu trúc điện từ. Khi mô hình chuẩn ra
    đời, một khả năng mới về nghiên cứu cấu trúc hạt nhân đã mở ra: nghiên cứu cấu trúc
    động lực của hạt nhân bằng tán xạ lepton–hạt nhân, ở đây vai trò của hạt tán xạ là lepton,
    có thể giới hạn ở electron và neutrino.
    Tác giả trước đây đã nêu ra phương pháp khai triển đa cực cho dòng chuyển dời trong
    các quá trình này, nhờ vậy việc xác định phần góp của các số hạng đa cực riêng rẽ cũng
    như việc đưa vào xét cùng hiệu ứng định hướng đã làm cho việc nghiên cứu cấu trúc hạt
    nhân năng lượng cao trở nên thuận tiện hơn. Do có mặt tương tác yếu, tán xạ của electron
    lên hadron sẽ trở nên bất đối xứng đối với electron quay phải và quay trái, tức là độ bất
    đối xứng ARL khác 0. Trong phạm vi mô hình chuẩn, tương tác lepton-nucleon đã được
    xác định. Điều này cho phép trên nguyên tắc có thể khảo sát cấu trúc hạt nhân dựa trên
    tương tác của lepton với hệ các nucleon. Như đã biết, tương tác điện từ của quá trình
    electron-nucleon đã cho phép tìm hiểu được cấu trúc của hạt nhân, xác định được nhiều
    đặc trưng của hạt nhân với độ chính xác khá cao. Có thể dự đoán rằng tương tác lepton-
    nucleon xét trong khuôn khổ mô hình chuẩn mở ra khả năng mới, nâng cao hơn hiệu quả
    nghiên cứu cấu trúc hạt nhân so với phương pháp điện từ. Mặt khác, việc nghiên cứu cấu
    trúc hạt nhân bằng tán xạ lepton-hạt nhân cũng cho ta đánh giá mô hình chuẩn.



    II. MỤC ĐÍCH CỦA ĐỀ TÀI

    Trong những năm gần đây việc nghiên cứu cấu trúc hạt nhân bằng mô hình chuẩn và
    dựa trên tán xạ lepton-hạt nhân ngày càng được chú ý nhiều [1, 2, 3, 14]. Điều này liên
    quan đến yêu cầu đánh giá mô hình chuẩn, việc phát triển các phương pháp tính toán về
    cấu trúc hạt nhân cũng như khả năng nâng cao năng lượng của các lepton tán xạ, mà
    nhiều phòng thí nghiệm trên thế giới đã gia tốc electron đến năng lượng cỡ 100 GeV.
    Ngoài ra, việc tạo ra các thiết bị làm định hướng hạt nhân và lepton đã cho phép tìm kiếm
    được thông tin bổ sung về cấu trúc hạt nhân, trước hết là việc xác định được trên thực
    nghiệm bản thân các biên độ tán xạ riêng phần (còn gọi là thừa số dạng riêng phần hay
    thừa số dạng đa cực), chứ không phải chỉ là một số biểu thứ tổng các bình phương môđun
    các đại lượng ấy như trong các thí nghiệm với các hạt không định hướng.
    Tính cấp thiết của đề tài là những đòi hỏi phải làm sáng tỏ cơ chế tương tác của hạt
    nhân ở năng lượng cao, bổ sung vào các hiểu biết đã có về cấu trúc hạt nhân năng lượng
    thấp đã biết. Từ trước đến nay bài toán cấu trúc hạt nhân được xét một cách hệ thống với
    tương tác điện từ, còn tương tác mạnh và tương tác yếu được đưa vào chủ yếu theo
    phương pháp hiện tượng luận. Các nghiên cứu ở năng lượng cao hơn chứng tỏ rằng phải
    tính đến các bậc tự do quark và gluon trong hadron và trong hạt nhân. Theo quan niệm
    hiện nay, ở vùng năng lượng siêu cao, khoảng 1016
    GeV trở lên, các hạt cơ bản có cấu
    trúc dạng dây, hay nếu xét trong khung cảnh lý thuyết hợp nhất, chúng là các siêu dây
    hoặc siêu màng. Khi tăng năng lượng tán xạ lên đến mức siêu cao, cần phải tính đến các
    yếu tố này.
    Mục đích của đề tài là áp dụng mô hình chuẩn cho bài toán tán xạ lepton–nucleon và
    lepton–hạt nhân năng lượng cao, xác định biểu thức của độ bất đối xứng trong quá trình
    năng lượng cao và khảo sát cơ chế của hiện tượng này.
    Trong [7] tác giả đã nghiên cứu chung về tán xạ lepton-hạt nhân trong điều kiện định
    hướng và rút ra công thức tổng quát cho tiết diện tán xạ lepton phân cực lên hạt nhân
    định hướng. Biên độ tán xạ được khai triển theo đa cực, khai triển như thế có vai trò làm
    rõ ý nghĩa vật lý của các thành phần có momen xung lượng xác định tham gia vào biên
    độ tán xạ. Như vậy là ta có công thức biểu thị biên độ tán xạ toàn phần qua các biên độ
    tán xạ riêng phần, mỗi số hạng ứng với một momen xung lượng xác định. Các biên độ tán
    xạ riêng phần này còn gọi là các thừa số dạng riêng phần hay thừa số dạng đa cực. Bản
    thân tiết diện tán xạ biểu thị qua các dạng song tuyến của các thừa số dạng đa cực. Công
    trình này cho một bổ sung hoàn chỉnh các công thức ở [7].
    Các thừa số dạng đa cực có 3 loại: điện từ, vectơ và trục. Các thừa số dạng điện từ đã
    được tính toán để nghiên cứu cấu trúc hạt nhân từ những thập niên 50-70 của thế kỷ
    trước, đặc biệt là với công trình của Willey [22]. Bản thân tác giả cũng đã thực hiện nhiều
    tính toán các thừa số dạng điện từ cho nhiều hạt nhân cụ thể trong các công trình trước
    đây [15-20]. Các thừa số dạng vectơ và trục là các thừa số dạng ứng với tương tác yếu,
    gọi là các thừa số dạng yếu. Theo lý thuyết hợp nhất điện từ-yếu thì các thừa số dạng
    vectơ có liên hệ với các thừa số dạng điện từ. Như vậy chỉ còn phải tính các thừa số dạng
    trục. Việc tính các thừa số dạng trục là một trong những nhiệm vụ chủ yếu của việc
    nghiên cứu cấu trúc hạt nhân ở vùng năng lượng cao hiện nay.
    Một trong những nhiệm vụ cơ bản của đề tài này là làm rõ vai trò của các thừa số
    dạng trục. Để có thể đối chiếu thực nghiệm, các thừa số dạng riêng phần cần được đưa
    vào biểu thức của tiết diện tán xạ và nghiên cứu dáng điệu của tiết diện tán xạ phụ thuộc
    góc cũng như phụ thuộc năng lượng. Một đại lượng khác nữa có thể đối chiếu thực
    nghiệm là độ bất đối xứng (phải-trái) của tán xạ. Vì tương tác điện từ là đối xứng nên tạo
    nên bất đối xứng chính là phần tương tác yếu trong tương tác hợp nhất. Nhiệm vụ chính
    của đề tài này là việc khảo sát độ bất đối xứng của tán xạ electron-hạt nhân.
    Phương pháp nghiên cứu là sử dụng lý thuyết trường lượng tử để tính các tiết diện
    tán xạ và khai triển các đại lượng theo các biên độ đa cực, cũng như để phân tích các tính
    chất đối xứng (và bất đối xứng) của các quá trình hạt nhân và của bản thân cấu trúc hạt
    nhân. Việc biểu thị tiết diện tán xạ cũng như độ bất đối xứng qua các thừa số dạng là tiện
    lợi trên hai phương diện: một mặt nó làm rõ sự phụ thuộc của các đại lượng vật lý có thể
    đo được vào các số hạng thành phần có mômen xung lượng xác định, mặt khác các đại
    lượng thành phần này lại có thể tính được theo các mẫu cấu trúc hạt nhân. Chính điều này
    làm ta có thêm thông tin về cấu trúc hạt nhân.

    MỤC LỤC


    Tóm tắt kết quả nghiên cứu
    Summary of Scientific Research Results
    I. Mở đầu
    II. Mục đích của đề tài
    III. Phương pháp chung
    IV. Các kết quả
    1. Khai triển đa cực cho tiết diện tán xạ
    2. Các dạng song tuyến
    3. Tán xạ đàn hồi
    a. Hạt nhân spin J = 1/2
    b. Hạt nhân spin J = 1
    c. Hạt nhân spin J = 3/2
    4. Tán xạ không đàn hồi
    5. Hiệu ứng bất đối xứng trong tán xạ electron phân cực lên hạt nhân không định
    hướng
    6. Hiệu ứng bất đối xứng trong tán xạ của electron phân cực lên hạt nhân có định
    hướng
    7. Hiệu ứng bất đối xứng trong vài trường hợp đặc biệt
    a. Bất đối xứng trong tán xạ electron lên hạt nhân spin 0
    b. Bất đối xứng trong tán xạ electron lên hạt nhân có N = Z
    c. Bất đối xứng trong tán xạ electron lên hạt nhân
    16
    8O trong chuyển dời 0+
    → 0-

    V. Nhận xét và kết luận
    Lời cám ơn
    Tài liệu tham khảo
    Chữ ký của chủ nhiệm đề tài và xác nhận của cơ quan chủ quản
    Bản sao thuyết minh đề tài đã phê duyệt
     

    Các file đính kèm:

Đang tải...