Báo Cáo Bài học đầu tư nông nghiệp ấn độ và trung quốc

Thảo luận trong 'Chưa Phân Loại' bắt đầu bởi Thúy Viết Bài, 5/12/13.

  1. Thúy Viết Bài

    Thành viên vàng

    Bài viết:
    198,891
    Được thích:
    173
    Điểm thành tích:
    0
    Xu:
    0Xu
    Trong những thập kỷ gần đây, Ấn Độ và Trung Quốc đã tăng cường đầu tư vào khu vực nông thôn trong các lĩnh vực nghiên cứu, giáo dục, kết cấu hạ tầng Nỗ lực này đã góp phần quan trọng làm giảm đói nghèo ở khu vực nông thôn. Tuy vậy, câu hỏi đặt ra là đầu tư vào lĩnh vực nào giúp giảm nghèo nhanh nhất? Trả lời câu hỏi này sẽ giúp các nhà hoạch định chính sách luặc chọn hình thức đầu tư đem lại lợi ích nhất cho người nghèo.

    Những nghiên cứu gần đây của Viện Nghiên cứu Chính sách Lương thực Quốc tế (IFPRI) tiến hành ở ấn Độ và Trung Quốc cho thấy đầu tư công cộng vào các lĩnh vực khác nhau ở nông thôn đem lại những kết quả khác nhau. Nghiên cứu chỉ ra các nước đang phát triển có thể giảm đáng kể đói nghèo ở nông thôn, thúc đẩy tăng trưởng nông nghiệp, bảo đảm an ninh lương thực nếu họ nhận thức được đầu tư công cộng đóng vai trò quan trọng và nếu đầu tư đúng hướng. Ngoài ra, trái với những suy nghĩ thông thường, đầu tư vào những vùng đất ít tiềm năng có thể đem lại hiệu quả lớn hơn so với đầu tư vào những vùng đất giầu tiềm năng.

    Xếp hạng các hoạt động đầu tư công cộng làm tăng sản lượng nông nghiệp nhiều nhất, theo thứ tự giảm dần

    Ấn độ Trung Quốc
    1. Nghiên cứu và phát triển trong lĩnh vực nông nghiệp
    2. Đường xá
    3. Giáo dục 1.Nghiên cứu và phát triển trong lĩnh vực nông nghiệp
    2. Giáo dục
    3. Đường xá


    Xếp hạng các hoạt động đầu tư công cộng nông thôn làm giảm đói nghèo nhiều nhất, theo thứ tự giảm dần


    Ấn độ Trung Quốc
    Đường xá
    Nghiên cứu
    Các chương trình phát triển nông thôn
    Thuỷ lợi
    Bảo tồn đất và nước
    Y tế
    Thuỷ lợi Giáo dục
    Nghiên cứu
    Đường xá
    Điện
    Điện thoại
    Thuỷ lợi
    Cho vay xoá nghèo


    1. Đầu tư vào những lĩnh vực then chốt

    Viện IFPRI xem xét đầu tư vào bảy lĩnh vực tác động ra sao đến sản lượng nông nghiệp và đói nghèo ở nông thôn ấn Độ và Trung Quốc. Những khoản chi tiêu của Chính phủ vào các lĩnh vực nghiên cứu và phát triển nông nghiệp, giáo dục và kết cấu hạ tầng nông thôn, đặc biệt là đường xá đem lại hiệu quả nhất giúp nông dân tăng sản lượng lương thực, tiếp cận thị trường tốt hơn và cải thiện trình độ văn hóa và do đó phần quan trọng trong xoá đói giảm nghèo và tăng thu nhập ở nông thôn.

    Lĩnh vực Nghiên cứu và Phát triển Nông nghiệp

    Đối với sản xuất nông nghiệp, chi tiêu của Chính phủ vào lĩnh vực nghiên cứu và phát triển nông nghiệp (R&D) có hiệu quả nhất làm tăng sản lượng nông nghiệp ở cả ấn Độ và Trung Quốc. Đầu tư vào Nghiên cứu và phát triển có hiệu quả cao hơn 2,5 lần so với đầu tư vào đường xá ở ấn Độ và giáo dục ở Trung Quốc.

    Tuy nghiên, trong lĩnh vực giảm nghèo, hiệu quả của chi tiêu nghiên cứu và phát triển đứng hàng thứ hai. Nghiên cứu và phát tnển mang lại hiệu quả gián tiếp thông qua việc làm tăng sản lượng nông nghiệp, tạo thu nhập cao hơn cho nông dân, giảm giá cả lương thực cho người tiêu dùng và cải thiện tiền lương trong các hoạt động phi nông nghiệp.

    Lĩnh vực giáo dục

    Ở Trung Quốc, chi tiêu giáo dục giúp nhiều người thoát khỏi cảnh đói nghèo nhất. Giáo dục giúp phát triển kỹ năng của người dân nông thôn, giúp họ kiếm được mức lương cao hơn trong các hoạt động phi nông nghiệp và áp dụng các công nghệ mới. Giáo dục có tác dụng lớn thứ hai đối với sự tăng trưởng nông nghiệp sau đầu tư nghiên cứu và phát triển.

    Ở Ấn Độ, chi tiêu giáo dục giúp người nghèo nhưng không làm tăng sản lượng nông nghiệp và giảm nghèo nhiều như chi tiêu cho nghiên cứu và phát triển và đường xá.

    Việc phân bổ đầu tư giáo dục theo cách khác nhau ở ấn Độ và Trung Quốc phần nào giải thích mức độ đóng góp khác nhau của giáo dục ở hai nước. Trung Quốc tập trung chi tiêu giáo dục ở khu vực nông thôn, trong khi ấn Độ phân bổ đầu tư chủ yếu cho các cơ sở giáo dục bậc cao ở thành phố.
     

    Các file đính kèm:

Đang tải...