Sự phát triển của asian MỞ ĐẦU Trong bức tranh đa dạng của thế giới, sau chiến tranh lạnh, xuất hiện nhiều tổ chức hợp tác và liên kết kinh tế, khu vực thu hút sự hội nhập của nhiều quốc gia, nhiều nền kinh tế. Trong đó ngoài tổ chức thương mại thế giới (WTO) ra đời từ GATT phải kể đến liên minh Châu Âu (EU), tổ chức hợp tác kinh tế Châu á - Thái Bình Dương (APEC) . Hoà vào dòng chảy chính của thế giới là toàn cầu hóa khu vực hóa ASEAN ra đời với mục tiêu cơ bản là đảm bảo ổn định, an ninh và phát triển của toàn khu vực Đông Nam á. Từ một tổ chức liên minh kinh tế chính trị xã hội lỏng lẻo ASEAN đã vươn lên thành một khối khá vững chắc với nền kinh tế phát triển, an ninh chính trị tương đối ổn định. Nghiên cứu thị trường tiềm năng rộng lớn với hơn 500 triệu dân này sẽ mở ra cơ hội mới cho hàng xuất khẩu Việt Nam. Chúng ta hy vọng vào một tương lai không xa ASEAN sẽ trở thành một thị trường thống nhất và phát triển. I. SỰ RA ĐỜI CỦA “HỘI CÁC NƯỚC ĐÔNG NAM Á”(ASEAN) Từ sau năm 1945ở Đông Nam Á (ĐNA), nhiều quốc gia độc lập đã ra đời dưới nhiều hình thức khác nhau. Năm 1945, Indonexia , Việt Nam và Lào tuyên bố độc lập , Anh trao trả độc lập cho Mianma, Mã lai vào năm 1947,1957 Sau khi giành được độc lập ,nhiều nước Đông Nam Á đã có dự định thành lập một số tổ chức khu vựcnhằm tạo nên sự hợp tác phát triển trên các lĩnh vực kinh tế , khoa học , kỹ thuật và văn hoá ; đồng thời hạn chế ảnh hưởng của các nước lớn đang tìm mọi cách để biến ĐNA thành vườn sau của họ. Với mục tiêu cơ bản là đảm bảo ổn định, an ninh và phát triển của toàn khu vực, ngày 8-8-1967, Hiệp hội các nước Đông Nam Á gọi tắt là ASEAN được thành lập . Khi mới ra đời, tổ chức này chỉ có 5 nước tham gia là Thái Lan, Singapore, Indonexia, Malaysia và Philippin, đến nay ASEAN đã được mở rộng với 10 thành viên và đã công bố các văn kiện chính thức: - Tuyên bố Băng Cốc năm 1967: là bản Tuyên bố thành lập tổ chức ASEAN. Nội dung của tuyên bố này gồm 7 điểm, xác định mục tiêu phát triển kinh tế và văn hoá, hợp tác thúc đẩy tiến bộ xã hội của các nước thành viên trên tinh thần duy trì hoà bình và ổn định khu vực. - Tuyên bố Cuala Lumpua năm 1971: đưa ra đề nghị xây dựng Đông Nam Á thành một khu vực hoà bình, tự do và trung lập, gọi là tuyên bố ZOPFAN . - Hiệp ước Bali năm 1976: nêu lên 6 nguyên tắc nhấn mạnh đến sự hợp tác song phương hay đa phương giữa các nước ngoài Hiệp hội trên các lĩnh vực kinh tế, văn hoá, xã hội xây dựng nền hoà bình vững chắc và nền kinh tế phát triển cho cộng đồng các quốc gia trong Hiệp hội, nâng cao mức sống nhân dân. II. ĐIỀU KIỆN TỰ NHIÊN - VĂN HOÁ -XÃ HỘI : 1. Điều kiện tự nhiên : Vị trí địa lý : Đông Nam Á chiếm một vị trí địa lý quan trọng trên trục lộ giao thông hàng hải quốc tế, là cửa ngõ nối liền Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương, nối liền các nước Tây Âu và Đông Á. Đông Nam Á nằm ở khu vực Đông Nam Châu Á, giáp với Trung Quốc ở phía Bắc , phía ông là Biển Đông. Ngay từ thời xa xưa, nơi đây đã trở thành một trong những trung tâm thương mại, chu chuyển hàng hóa sầm uất trên thế giới như Hội An (Việt Nam) và cho đến cả ngày nay như quốc đảo Singapore hay Malaysia. Nếu chia theo địa lý thì ta có thể chia Đông Nam Á làm 2 phần : phần đất liền với các nước Việt Nam, Lào, Campuchia, Mianma và khu vực quần đảo, bán đảo như Singapore , Philippin, Malaysia, Indonexia. Diện tích : 3999,8912 km2. Dân số : 500 triệu , chiếm khoảng 5% dân số thế giới, Tài nguyên thiên nhiên : Có thể nói, khu vực Đông Nam Á là một trong những nơi có hệ sinh thái đa dạng và phức tạp nhất thế giới. Khu vực này có tỷ lệ che phủ rừng khá lớn, hơn 50% là dừa, hơn 30% là dầu dừa, 20% dứa và hơn 20% cùi dừa, chiếm tới 80% lượng cao su thiên nhiên đồng thời chứa rất nhiều quặng kim loại quí quan trọng như đồng và thiếc (60%). Đông Nam Á là khu vực xuất khẩu gạo đứng thứ nhất trên thế giới với 2 nước dẫn đầu là Thái Lan và Việt Nam. Ngoài ra, Đông Nam Á còn chiếm một lượng cà phê, ca cao lớn trên thế giới, và là nơi sinh sống của nhiều loại động thực vật quí hiếm. Sự phong phú về tài nguyên thiên nhiên là một trong những đIều kiện thuận lợi cho việc phát triển kinh tế của các nước Đông Nam Á. Khí hậu : ASEAN nằm ở gần xích đạo, cho nên có khí hậu nhiệt đới gió mùa, nóng, độ ẩm lớn và mưa nhiều. Nhiệt độ trung bình thường vào khoảng 200 - 320 C. Lượng mưa hàng năm thường từ 1500 - 3000mm và thường chia làm 2 mùa : đó là mùa khô và mùa mưa. Điều kiện thổ nhưỡng và khí hậu cũng rất thuận lợi cho sự phát triển cho các loại cây công nghiệp và sản xuất các loại hàng nông phẩm có giá trị lớn. Hàng năm thường xảy ra thiên tai ở nơi này hay nơi khác, song không có hạn hán kéo dài hay những vụ “giặc châu chấu ” dữ dội như ở châu Phi . Sự bất hạnh như lũ lụt,núi lửa chỉ xảy ra ở một vài nơi trong một thời gian nhất định, không tràn lan không liên miên . Về chế độ chính trị : Mỗi quốc gia đều có một nền chính trị một nền hành chính riêng. Sự ảnh hưởng lẫn nhau về mặt chính trị giữa các quốc gia là không lớn lắm. Bruney: thực hiện chế độ quân chủ, đứng đầu là Quốc Vương. Quốc vương cũng kiêm Thủ tướng và Bộ trưởng quốc phòng. Indonexia: Indonexia thực hiện chế độ cộng hoà đa đảng thống nhất, cơ quan lập pháp gồm 2 viện, đứng đầu nhà nước là Tổng thống. Lào: Nước Cộng hoà dân chủ nhân dân Lào tuyên bố thành lập năm 1975, quốc hội là cơ quan quyền lực tối cao của nhà nước. Malaysia: Malaysia thực hiện chế độ quân chủ lập hiến liên bang, bao gồm tất cả có 13 liên bang, mỗi bang lại có một hiến pháp một quốc hội riêng. Quốc hội của Malaysia gồm hai viện. Đứng đầu nhà nước là quốc vương, đứng đầu chính phủ là thủ tướng. Mianma: Mianma đứng đầu nhà nước là thống tướng kiêm thủ tướng. Philippin: Philippin thực hiên chế độ cộng hoà với quốc hội gồm hai viện, đứng đầu nhà nước là tổng thống. Singapore: thực hiện chế độ cộng hoà với quốc hội một viện, đứng đầu nhà nước Singapore là tổng thống, đứng đầu chính phủ là thủ tướng. Thái lan: Thái Lan thực hiện chế độ quân chủ lập hiến, quốc hội Thái Lan gồm một hạ nghị viện do dân bầu và một thượng nghị viện được bổ nhiệm. Đứng đầu nhà nước Thái Lan là vua, đứng đầu nhà nước là thủ tướng. Việt Nam: là nước Xã hội chủ nghĩa do Đảng cộng sản lãnh đạo, đứng đầu Đảng cộng sản là tổng bí thư, đứng đầu chính phủ là thủ tướng, quốc hội đóng vai trò lập pháp và quyết định những chính sách lớn của đất nước, chủ tịch nước là người đứng đầu đất nước. Văn hoá: “ Thống nhất trong đa dạng “ đó là nét đặc trưng nổi bật của các nước ASEAN. Sự đa dạng ở đây được thể hiện trong ngôn ngữ, trong tập quán, trong tôn giáo Con người cũng như các phong tục tập quán, tính cách của các quốc gia đều tương đồng nhau. Về Ngôn ngữ: mỗi một quốc gia đều có một ngôn ngữ riêng, ngoàI ra còn có một số nước còn sử dụng thêm tiếng Anh làm ngôn ngứ thứ hai của mình như Singapore, Indonexia hay Malaysia. Việc dùng tiếng Anh trở nên phổ biến như vậy đó là do trước đây các nước này đã có một thời gian lâu dài bị bọn thực dân Hà Lan, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha xâm lược. Chính vì vậy mà tiếng Anh cũng được sử dụng phổ biến trong các sinh hoạt hàng ngày hay được sử dụng rộng rãi trong các hoạt động kinh doanh. Bên cạnh tiếng Anh thì tiếng Hoa cũng được sử dụng tương đối rộng rãi, số lượng người Hoa ỏ khu vực Đông Nam Á cũng chiếm một tỷ lệ khá lớn trong toàn bộ dân số ASEAN. Đặc biệt người dân Đông Nam Á đều có chung nguồn gốc là người Mông Cổ phương nam với ba ngữ hệ lớn : Đông Nam Á, Mãlai đa đảo, Hán -tạng. Chính vì vậy mà một người ở Mãlai thuộc dòng ngôn ngữ Mãlai đa đảo khi vào vùng người Chăm, Gia-rai, Êđê ở Việt Nam sẽ không mấy khó khăn để có thể hiểu được nhau; đối với người Thái ở Thái Lan với người Thái, người Tày ở Việt Nam cũng vậy . Tập quán Nếu nhìn cả khu vực Đông Nam Á, chúng ta thấy từ thời xa xưa nơi đây đã từng có một nền văn hoá rực rỡ, nền văn minh nông nghiệp lúa nước phát sinh rất sớm. Trước khi tiếp nhận những ảnh hưởng văn hoá tư bên ngoài, các cộng đồng dân tộc ở Đông Nam á đều có tín ngưỡng bản địa, tín ngưỡng đa thần giáo vạn vật hữu linh và tục thờ cúng tổ tiên , nó mang nặng tính chất Á đông. Đối với các nước nằm trong vùng đất liền , việc trồng lúa , cây lương thực vẫn là tập quán canh tác lâu đời của mọi người dân. Về tín ngưỡng tôn giáo: trong thời gian lịch sử lâu dài, các nước Đông Nam á đã tiếp nhận văn hoá từ các nền văn hoá Ấn Độ, Trung Hoa cổ đại cho đến nền văn minh của các nước A rập, các nước phương Tây như Tây Ban Nha ,Bồ Đào Nha, Anh ,Pháp .Chính vì vậy mà có thể nói rằng Đông Nam á đã có nhiều kinh nghiệm hơn bất cứ khu vực nào trên thế giới trong việc không ngừng đổi mới trong nền văn hoá truyền thống của mình cùng với cách kết hợp hài hoà các yếu tố văn hoá nội sinh và ngoại sinh . Nền văn hoá Đông Nam á là nền văn hoá tiếp thu có chọn lọc từ các tôn giáo lớn trên thế giới như đạo Phật , đạo Hồi, đạo Kitô, đạo Khổng. Sự xâm lược của người phương Tây , cùng với sự đổ bộ của người Ấn cũng như người Hoa đã khiến cho tín ngưỡng tôn giáo của các nước không giống nhau Đối với các nước nằm gần Trung Quốc, một nước có nền văn hoá lâu đời, thì những nước đó chịu ảnh hưởng nhiều của đạo Phật như Việt Nam , hay Lào chẳng hạn Đối với những nước này đạo Phật được coi như quốc giáo. Trong khi đó Indonexia, Malaysia lại lấy đạo Hồi làm quốc giáo ( >90% dân số theo đạo Hồi), hay đặc biệt hơn là Philippin tôn giáo chính là Thiên chúa giáo. Sự khác biệt này chúng ta có thể giải thích rằng đó là do giao lưu buôn bán với những chuyến tàu biển từ Ấn Độ Dương sang Đại Tây Dương cùng với sự áp bức từ các nước phương Tây. Nói tóm lại nền văn hoá Đông Nam á là một nền văn hoá mở có chọn lọc tiếp thu tích tụ những tinh hoa nhất của thế giới. Đó là sự kết hợp hài hoà giữa tính sâu sắc của đạo Phật, tính thần bí của đạo Hồi và sự văn minh của Thiên chúa giáo. Mở mà không bị đồng hoá ,mở mà vẫn giữ được bản sắc của dân tộc . Với nền văn hoá đa dạng và phong phú như vậy nên Đông Nam á rất thuận lợi trong việc phát triển ngành du lịch ở những nơi như đền Angcovat,với tháp Chàm của Việt Nam ,với chùa Borobudu của Indonexia ,và sự văn minh của thế giới phương Tây với toà tháp đôI choc trời của Inđonexia. III. SỰ PHÁT TRIỂN CỦA ASEAN 1.Kinh tế các nước ASEAN Trong suốt một thập niên kéo dài từ nửa sau những năm 80 đến nửa đầu những năm 90, Đông Nam á đã được thế giới biết đến như một trong những khu vực phát triển năng động nhất trên thế giới, mức tăng trưởng kinh tế trung bình của các nước thành viên A là 7% mỗi năm. Cùng với sự tăng trưởng kinh tế đời sống nhân dân cũng tăng lên đáng kể. Một không khí hứng khởi tự tin tràn ngập trên khắp vùng này. Các quốc gia làm chủ tốc độ tăng trưởng cao khi Malaixia, Thailan . đã quyết định tăng tốc để thực hiện quyết tâm hoá rồng ngay trước ngưỡng cửa của thế kỷ XXI. Những thành tựu phát triển kinh tế xã hội đó làm cho vị thế của A. Với tư cách là một tổ chức hợp tác khu vực và của các nước thành viên của Hiệp hội được nâng cao trên các diễn đàn khu vực và quốc tế. Tiếc rằng niềm hứng khởi của chúng ta không được lâu. Bắt đầu tháng 7 năm 1997, một cuộc khủng hoảng tài chính tiền tệ đã nổ ra ở khu vực Đông á và Đông Nam á. Điều đáng lưu ý là cuộc khủng hoảng đó lại khởi phát từ Thailan, nước được xem là đã góp phần đáng kể tạo nên "sự thần kỳ" của Đông á và Đông Nam á. Làn sóng khủng hoảng đã nhanh chóng lan sang Hàn Quốc, Malaysia, Singapore, Indonexia và Philipines. Chỉ trong vòng 1 năm kinh tế Thái lan và Indonesia đã sụp đổ nhanh chóng. Các nước trong khu vực chịu ảnh hưởng ở các mức độ khác nhau. Lúc đầu người ta tưởng cuộc khủng hoảng tài chính tiền tệ này chỉ đơn thuần là khủng hoảng về taì chính. Nguyên nhân của cuộc khủng hoảng là do sai lầm trong chính sách tiền tệ và do hoạt động phá hoại của nhà tỷ phú Mỹ Soros. Thời gian cho thấy vấn đề không đơn giản như vậy. Đằng sau cuộc khủng hoảng đó người ta nhìn ra những nguyên nhân sâu xa hơn. Những nguyên nhân này có mặt trong hầu hết mô hình phát triển của các nước A. Mô hình phát triển của các nước này thực chất chỉ là những biến thể của mô hình phát triển của Đông á mà những đặc trưng cơ bản của mô hình đó là hướng ra bên ngoài, một nhà nước mạnh, tích cực can thiệp vào kinh tế, coi trọng học vấn và có tỷ lệ tiết kiệm cao. Khủng hoảng tài chính tiền tệ không chỉ tàn phá các nền kinh tế ASEAN mà còn cho thấy tính chất không bền vững của con đường phát triển kinh tế mà các nước đó đã đi qua. Vượt qua thời kỳ cam go nhất, thời gian qua kinh tế A đã xuất hiện những dấu hiệu phục hồi đáng khích lệ. GDP của khu vực tăng 2,9% năm 1999 cùng với cơ sở vật chất tốt, các giải pháp kinh tế tiếp theo của chính phủ, khả năng thích ứng và linh hoạt của khu vực tư nhân cùng với cộng với tăng trưởng khá của các nền kinh tế chủ chốt trên thế giới. Tăng trưởng GDP của một số nước ASEAN có chọn lọc Những nước đầu tư nhiều vào Mianma (1996 - 2000) Nước 1996 (%) 199& (%) 1998 (%) 1999 (%) 2000 (%) Indonêxia 8,0 4,7 -13,7 -0,8 4,0(6) Malaixia 8,2 7,7 -6,7 2,4 7,6 Philippin 5,5 5,2 -0,5 2,2 4,0 Thái Lan 6,7 -1,3 -9,4 4,0 4,8 Động lực chính của sự phục hồi và tăng trưởng cao hơn dự kiến, bất chấp các nhân tố đe doạ bất ổn định, là sự kết hợp của nhiều yếu tố khác nhau, quan trọng nhất là tăng tiêu dùng trong nước và xuất khẩu. Một số chỉ tiêu tài chính của nhóm nước phát triển trong ASEAN Indonesia Malaysia Philipines Thailand 1. Lạm phát cả năm (%) 8,9 1,9 4,9 1,7 2. Cán cân thương mại (tỉ USD) 23,8 16,7 6,7 6,4 3. Dự trữ ngoại tệ (tỉ USD) Năm 1999 26,2 32,5 12,4 31,7 Tháng 8 - 2000 27,3 32,2 13,6 31,6 Nguồn: Tạp chí The ecomonist các số năm 2000. Tuy nhiên, sự kiện các trung tâm quân sự và kinh tế của Mỹ bị tấn công ngày 11/9 đã đẩy các nước Đông Nam á chưa hồi phục hoàn toàn sau cơn khủng hoảng tài chính 1997 - 1998 lại bước vào giai đoạn sóng gió, khi mà Mỹ, Nhật Bản - nơi mà kinh tế Châu á phụ thuộc rất nhiều đều gặp bế tắc. Theo đánh giá của ngân hàng phát triển Châu á (ADB), xuất khẩu hàng hoá của khu vực ASEAN năm 2001 chỉ tăng 5,3% kém xa so với 18,8% năm 2000. Kinh tế các nước công nghiệp hoá ở Châu á như Malaixia, Indonesia, Singapore đều phụ thuộc nhiều vào ngành điện tử - tin học viễn thông, trong khi ngành này rơi vào suy thoái chưa từng có, giảm 33% so với năm 2000, chỉ đạt doanh thu 152 tỉ USD, tiêu thụ máy tính giảm 50% so năm trước. Xuất khẩu giảm kéo theo tốc độ tăng trưởng của các nước trong khu vực giảm đáng kể. Bên cạnh đó, kinh tế toàn cầu giảm và vụ khủng bố Mỹ ngày 11/9 làm cho ngành du lịch - một nguồn ngoại tệ quan trọng của Châu á bị suy yếu. Mặt khác lĩnh vực tài chính ngân hàng vẫn còn yếu kém, tỷ lệ nợ khó đòi cao khả năng thanh toán rủi ro thấp. Năm 2001, nhu cầu nhập khẩu gạo trên toàn cầu giảm, mậu dịch gạo thế giới đạt 22,4 triệu tấn, gần như không tăng so năm trước ASEAN chiếm gần 25% sản lượng thóc toàn cầu đã tăng sản lượng thóc thêm 1,14% mặc dù sản lượng gạo toàn thế giới giảm. Tháilan là nước xuất khẩu gạo lớn nhất thế giới có sản lượng thóc tăng 0,4% năm 2000. Xingapo: Là một trong những nền kinh tế vững mạnh nhất khu vực, song Singapore đang rơi vào đợt suy thoái trầm trọng nhất trong vòng 37 năm qua do kinh tế Mỹ suy yếu và ngành điện tử toàn cầu sa sút. Có thể nói Singapore bị ảnh hưởng nặng nề nhất khu vực vì nước này phụ thuộc nhiều vào nhu cầu bên ngoài. Chính phủ Singapore đã phải điều chỉnh mức đánh giá về tăng trưởng GDP quốc gia năm 2001 từ 3,5% còn 0,5 - 1,5%. Vậy mà nhiều người cho rằng con số đó vẫn còn lạc quan, vì kinh tế Singapore có thể giảm chung 0,3 - 3% sau khi tăng 9,9% năm 2000 tỉ lệ thất nghiệp mới lên tới 4,5% cao hơn cả thời kỳ khủng hoảng tài chính Châu á 3 năm trước. Indonesia sau khi tình hình kinh tế sáng sủa lên một ít vào đầu năm 2000, kinh tế Indonesia lại trượt dốc, với GDP năm 2001 mới chỉ tăng 3 - 3,5% trong khi con số này là 4,8% vào năm 2000. Mỹ, Nhật Singapore là 3 thị trường tiêu thụ gần 50% hàng xuất khẩu của Indonesia hiện đang rất bức bách với nỗi khổ của chính mình. Giá dầu thô thế giới giảm cũng bất lợi cho Indonesia nếu tình hình không diễn biến phức tạp, kinh tế Indonesia năm 2002 chỉ tăng khoảng 3%. Thái Lan: kinh tế Thái Lan mấy năm qua hồi phục dần, song còn rất chậm. Chính phủ Thái Lan đã nhiều lần phải hạ mức dự đoán về tăng trưởng GDP, từ 4,5% xuống chỉ còn từ 1-2% vì xuất khẩu giảm (xuất khẩu chiếm 65% GDP của Thái Lan) Để ổn định hoạt động, giữa năm 2001, ngân hàng trung ương Thái Lan đã phải tăng lãi suất thêm 1%. Điều này đã gây ra hàng loạt hậu quả, như lợi tức trái phiếu tăng, chi phí đầu tư của các công ty và chính phủ tăng khi nợ phải trả của họ dự kiến tăng 124% trong tài khoản kết thúc vào 10/2002 Malaixia: kinh tế thế giới suy thoái và thị trường điện tử khủng hoảng đang gây khó khăn cho hàng xuất khẩu của Malaixia. Sản lượng hàng công nghiệp của nước này giảm 12,3 trong tháng 9/2001. Tuy nhiên, có nhiều dấu hiệu khả quan cho kinh tế nước này, như giá dầu cọ tăng và số du khách nước ngoài tới Malaixia đạt kỷ lục 10 triệu lượt người. Để tránh suy giảm kinh tế, chính phủ vừa mới công bố tiếp chương trình kích thích kinh tế cả giá trị giá hơn 7 tỷ ringit (1,9 tỷ USD), vào đầu tháng 12/2001. Thủ trưởng Mahathin đã tỏ ý hy vọng tình hình kinh tế nước nhà sẽ sáng sủa hơn trong năm 2002. Philipin: chính phủ philípin cũng đã phải điều chính mức ước tính về tăng trưởng kinh tế năm 2001 còn 3,3% so với 4% năm 2000. Giống như nhiều nước châu á khác, philipin khác phụ thuộc vào xuất khẩu, mà có tới 60% xuất khẩu của nước này là các sản phẩm bán dẫn, vi mạch Việt Nam: Thu nhập từ xuất khẩu giảm 20% năm 2001, việc ký hiệp định thương mại với Mỹ là thành quả đáng ghi nhớ của cả hai bên trên thị trường quốc tế, mở ra một giai đoạn mới với nhiều thách thức và cơ hội cho các nhà xuất khẩu Việt Nam. Trên thị trường thế giới, các sản phẩm đem lại thu nhập cao từ xuất khảu cho Việt Nam là dệt may, rau quả, hàng thủ công mỹ nghệ và sản phẩm gỗ, GDP Việt Nam năm 2001 ước tăng từ 5% đến 6%. Nhìn chung, kinh tế các thành viên ASEAN đều suy giảm do ảnh hưởng của sự suy giảm nền kinh tế toàn cầu. Hầu hết tình hình xuất khẩu của các nước trong hiệp hội đều trì trệ do các nước nhập khẩu chính cũng đang lâm vào tình trạng khó khăn tương tự. Để khôi phục được tốc độ tăng trưởng cao như đã có đòi hỏi các nước này cần phải nổ lực rất lớn, cần xây dựng xác chính sách đúng đắn cho từng thời kỳ thích hợp. 2. Tác động của việc Trung Quốc gia nhập WTO đến ASEAN Đông Nam á là láng giềng của Trung Quốc và có tầm quan trọng đặc biệt với Trung Quốc. Chính vì vậy việc Trung Quốc gia nhập tổ chức thương mại thế giới WTO - cũng có nghĩa là chính phủ trung quốc cam kết mở rộng thị trường và tuân thủ các luật lệ quốc tế - đã tạo ra nhiều cơ hội nhưng cũng không ít thách thức, cho các nước Đông Nam á, vấn đề là các chính phủ phải làm gì để vượt qua thách thức và tận dụng cơ hội đặt ra "khi Trung Quốc gia nhập WTO" * Trung Quốc gia nhập WTO - là yếu tố quan trọng nhất ảnh hưởng đến xu thế đầu tư trực tiếp nước ngoài ở Trung Quốc và Đông Nam á trong một vài năm tới. Sự gia nhập WTO sẽ khiến Trung Quốc hấp dẫn đầu tư nước ngoài vào nước này, đằc biệt Mỹ và Nhật Bản sẽ chuyển dần đầu tư củaTừ các nước Đông Nam á vào Trung Quốc. Theo báo cáo của hội nghị liên hợp quốc về thương mại và phát triển, hiện Trung Quốc đang thu hút khoảng 80% đầu tư nước ngoài đổ vào châu á. Ngay cả khi chưa được công nhận là thành viên chính thức của WTOm Trung Quốc đã thu hút được lượng vốn FDI nhiều hơn tất cả các nước Châu á gộp lại 45,5 tỷ USD/1998. 43 tỷ/1998 và 40 tỷ USD/2000. Tính đến tháng 7/2001. Trung Quốc đã giải ngân được 373 tỷ USD - đứng thứ 2 thế giới sau Mỹ. Việc Trung Quốc thu hút mạnh mẽ FDI sẽ gây tổn hại cho các nước Đông Nam á. Trung Quóc có lợi thế về lao động, tài nguyên dồi dào và thị trường tiêu thụ rộng lớn hơn các nước ASEAN. Các tập đoàn xuyên quốc gia đầu tư vào Trung Quốc có điều kiện thuận lợi để mở rộng mạng lưới chi nhánh nhằm làm tăng lợi nhuận, thị phần và doanh số. Hơn nữa, các nước ASEAN gồm nhiều nền văn hoá và có trình độ phát triển kinh tế khác nhau, lại chịu tác động nặng nề của cuộc khủng hoảng tài chính tiền tệ khu vực. Sự suy giảm niềm tin của các nhà đầu tư vào thị trường ASEAN tất yếu kéo theo sự suy giảm của các dòng đầu tư. Trong khi đó các nền kinh tế ASEAN chưa có sự phục hồi chắc chắn, FDI từ các nước phát triển sẽ còn tiếp tục giảm và đổi dòng sang Trung Quốc trong các năm tiếp theo. (10% luồng FDI vào ASEAN sẽ bị mất đi) Nước 1987-1992 1993 1994 1995 1996 1997 1998 1999 2000 Trung Quốc 4652 27.515 33.787 35.849 40.180 44.236 45460 40.400 37.000 Inđônexia 999 2.004 2.109 4.346 6.194 4.673 -356 Malaixia 2387 5.006 4.342 4.178 5.078 5.106 3.727 Philippin 518 1.238 1.591 1.478 1.517 1.222 1.723 Xingapo 3674 4.686 8.550 7.206 7.884 9.710 1.218 Thái Lan 1056 1.805 1.364 2.068 2.336 3.733 6.969 Việt Nam 300 1.050 1.400 1.830 2.590 1.850 1.484 1.800 Toàn ASEAN 9335 16.109 20.456 22.606 27.785 26.710 19.451 15.158 Các nước đang phát triển 35326 78.813 101.146 106.224 135.343 172.533 165.936 192.000 200.000 Thế giới 219.000 254.000 329.000 359.000 464.000 644.000 865.000 1000 Nguồn: - UNCTAD. Báo cáo về FDI năm 1999 - ASEAN secretariat, báo cáo về thời kỳ 1987- 1994 và năm 1999 - Bộ KH và đầu tư Việt Nam - Năm 2000 là ước tính Các nước thành viên ASEAN cần phải tích cực cải thiện mới trưởng đầu tư, lựa chọn lĩnh vực đầu tư, thay đổi nhanh chóng cơ chế điều hành FDI. Và theo đó tính hấp dẫn nâng lên của các nước tiếp nhận sẽ làm phân tán luồng FDI và loại bỏ dần tính tập trung thu hút FDI của Trung Quốc. * Sự gia nhập WTO sẽ khiến Trung Quốc trở thành đối thủ cạnh tranh xuất khẩu chính của các nước Đông Nam á trong nhiều cuộc chiến để giành thị phần và sẽ buộc các nhà xuất khẩu phải cải thiện quá trình chế tác để có được những hàng hoá có giá trị tăng cao hơn thay vì cạnh tranh trực tiếp với Trung Quốc trong lĩnh vực sản xuất với chi phí lao động thấp. Thực tế cho thấy hiện nay trung Quốc sản xuất các sản phẩm tương tự và dựa trên cùng các thị trường xuất khẩu như của ASEAN. Vì vậy cạnh tranh xuất khẩu sẽ dữ dội hơn khi Trung Quốc bắt đầu sản xuất sang các thị trường thế giới với cùng điều kiện như của ASEAN. Hơn nữa, hàng xuất khẩu của Trung Quốc đã được hưởng quy chế tối huệ quốc minh wên của Mỹ lại càng tạo điều kiện cho Trung Quốc thâm nhập thị trường. Tuy nhiên Trung Quốc sẽ phải chuẩn hoá mọi quy chế và thủ tục liên quan đến xuất nhập khẩu và vệ sinh thực phẩm phù hợp với tiêu chuẩn quốc tế. Điều đó khiến Trung Quốc phải chịu chi phí sản xuất cao hơn và các quy chế về vệ sinh thực phẩm và kiểm định thực vật sẽ nâng sản phẩm của Trung Quốc lên chuẩn mực Quốc tế trong tương lai gần. Thêm vào đó, khả năng thâm nhập thị trường một cách dễ dàng hơn sẽ khiến Trung Quốc chuyển từ cạnh tranh chiến lược sang cạnh tranh nắng đọng và cuộc cạnh tranh này sẽ buộc các nhà xuất khẩu phải tập trung nhiều hơn vào sản phẩm chế tạod dược thứ có giá trị gia tăng cao. Để phát huy toàn bộ tiền năng của mình, các nước ASEAN, không nên cạnh tranh lẫn nhau trong thu hút FDI (mặc dù điều này là không tránh khỏi)mà phải cùng nhau hợp tác và cùng nhau xây dựng một chiến lược chung để dẫn được luồng FDI chảy ngược laị vào khu vực. *Nhanh chóng ổn định các vấn đề về chính trị, xã hội, nhất là việc khắc phục tranh chấp về tôn giáo, sắc tộc, biên giới để tạo lập môi trường chính trị, hoà bình và an ninh kinh tế cho sự hợp tác phát triển khu vực. * Phát huy vai trò nắng đọng của ASEAN trong các chương trình hợp tác song phương và đa phương, đặc biệt là trong các tổ chức có sự tham gia của Trung Quốc để cùng Trung Quốc tìm ra được những tiếng nói đồng thanh, tránh được những thảm hoạ do chiến tranh lành mạnh giữa 2 bên về thu hút FDi. Tóm lại; Trung Quốc gia nhập WTo se mang lại nhiều khó khăn cho ASEAN. Trong vấn đề thu hút EDI. Tuy nhiên, tiềm năng và vị thế của ASEAN cũng rất có ý nghĩa trong việc chống nguy cơ giảm sút FDI vào khu vực. Với sự nỗ lực của từng nước và của toàn khu vực nhất là trong quá trình thực hiện AFTA,AIA việc Trung Quốc gia nhập WTO có ảnh hưởng tới dòng FDI vào ASEAN song sẽ không thể nào loại trừ được ASEAn ra khỏi danh mục các địa chỉ đầu tư hấp dẫn của thế giới 3. Mối quan hệ của ASEAN và một số nước lớn trên thế giới : ASEAN – Trung quốc : Quan hệ ASEAN – Trung quốc bắt đầu từ năm 1991, khi Trung quốc được mời tham dự Hội nghị Ngoại trưởng ASEAN lần thứ 24 tại Cualalămpơ. Tháng 7-1994 tại cuộc họp AMM 27 ở Băng Cốc; theo đó hai bên đã xác lập uỷ ban hỗn hợp về hợp tác kinh tế, thương mại và uỷ ban hỗn hợp về hợp tác khoa học và kỹ thuật. Hội nghị AMM 29 đã nhất trí dành cho Trung Quốc quy chế đối ngoại đầy đủ của ASEAN. Quan hệ ASEAN và Trung Quốc đã thành công trên những bước đi đầu tiên đặt nền móng cho mối quan hệ hữu hảo sau này. Trung Quốc đã cam kết đóng góp 700.000 USD để lập Quỹ hợp tác ASEAN – Trung Quốc để tài trợ cho dự án do ACJCC thông qua. Sự gia nhập WTO khiến Trung Quốc trở thành đối thủ cạnh tranh chính của các nước Đông Nam á trong nhiều cuộc chiến để giành thị phần và buộc các nhà xuất khẩu phải cải thiệnquá trình chế tác để có được những hàng hóa có giá trị gia tăng cao hơn thay vì cạnh tranh trực tiếp với Trung Quốc trong lĩnh vực sản xuất với chi phí lao động thấp. ASEAN – Nga Quan hệ ASEAN – Nga bắt đâu từ tháng 7 –1991 khi Liên Xô cũ tham dự Hội nghi ngoại trưởng ASEAN lần 24 tại cualalămpơ, đánh dấu sự mở đầu quan hệ hiệp thương giữa Nga và ASEAN. Tháng 7-1996, hội nghị quyết định quy chế đối ngoại đầy đủ cho Nga. Tại cuộc họp đầu tiên đã nhất trí xác định các lĩnh vực hợp tác là: Thương mại, đầu tư và hợp tác kinh tế; khoa học và kỹ thuật, bảo vệ môi trường, du lịch, phát triển nguồn nhân lực. Những thành tựu trong quan hệ đối ngoại với Nga giúp các nước ASEAN đẩy nhanh quá trình hội nhập vào nền kinh tế thế giới. ASEAN – Mỹ Quan hệ đối ngoại ASEAN – Mỹ được bắt đầu từ tháng 9 – 1977, tập trung vào các vấn đề mở rộng thị trường Mỹ cho hàng hoá xuất khẩu của các nước ASEAN, hệ thống ưu đãi chung (GSP), các vấn đề buôn bán cụ thể giữa hai bên, thương mại quốc tế và GATT, các vấn đề tài chính, tiền tệ, đầu tư. Tại Diễn đàn đối thoại lần thứ 11, hai bên đã thoả thuận các dự án hợp tác 1992 – 1997 thông qua chương trình ASEAN – AID, tập trung vào ba lĩnh vực: mở rộng buôn bán và đầu tư nội bộ ASEAN và giữa ASEAN với Mỹ; nâng cao chất lượng quản lý và kỹ năng quản lý và chuyểngiao công nghệ của Mỹ để nâng cao tính kinh tế và hiệu quả kinh tế trong việc sử dụng các nguồn tài nguyên của các cơ sở công nghiệp trong các nước ASEAN . Đầu tư của Mỹ vào khu vực này ngày càng tăng : năm 1993 là 8.89 tỷ USD , năm 1994 là 11.14 tỷ USD , năm 1995 tăng lên 16 tỷ USD . Năm 1995 Mỹ xuất sang ASEAN 40 tỷ USD nhập 60 tỷ USD xuất khẩu hàng hoá của ASEAN sang thị trường mỹ chiếm khoảng 35%-40% giá trị hàng xuất khẩu của tổ chức này. ASEAN và Mỹ là hai đối tác rất quan trọng của nhau cả về lĩnh vực kinh tế và an ninh . ASEAN – UNDP Từ năm 1972, thông qua chương trình liên quốc gia do Châu á Thái Bình Dương(1972- 1976) trực tiếp triển khai, ASEAN đã nhận được khá nhiều trợ giúp của Liên Hợp Quốc. UNDP là tổ chức quốc tế duy nhất, là một bên đối thoại của ASEAN. Mục đích của chương trình tiểu khu vực ASEAN – UNDP là giúp các nước ASEAN tăng cường hợp tác khu vực. Chương trình ASP-5(1992-1996), với tổng số tiền tài trợ khoảng 13 triệu đôla, tập trung thúc đẩy sự hợp tác bền vững trong khu vực, với các dự án nhằm: - Tăng cường liên kết bên trong nhằm nâng cao hiệu quả hợp tác của ASEAN để thực sự trở thành một tổ chức khu vực. - Thúc đẩy sự hợp tác nội bộ ASEAN, cụ thể là việc thành lập và thực hiện AFTA. - Hình thành các chương trình hợp tác liên nghành đa lĩnh vực. - Thiết lập liên kết giữa các chương trình quốc gia, tiểu khu vực, liên khu vực. - Tăng cường năng lực điều hành dự án của Ban Thư ký ASEAN. ASEAN – EU EU là bên đối thoại sớm nhất của ASEAN, phạm vi hợp tác ASEAN- EU khá đa dạng và phong phú, hai bên có các chương trình trao đổi hợp tác trong hầu hết các lĩnh vực . Dựa trên tiềm năng và thế mạnh so sánh của mình, EU đặc biệt giúp đỡ các chương trình của ASEAN về phát triển thể chế, môi trường, phát triển nguồn nhân lực, khoa học công nghệ và kiểm soát ma tuý.Về quan hệ thương mại EU là đối tác lớn thứ 3 của ASEAN sau Mỹ và Nhật Bản . ASEAN- Nhật Bản Nhật Bản là một cường quốc kinh tế , với tham vọng trỏ thành cường quốc chính trị trong tương lai tương xứng với vị trí kinh tế của mình. Để đạt được mục đích của mình, Nhật Bản đặc biệt chú ý tăng cường ảnh hưởng của họ đối với khu vực châu á - Thái Bình Dương, trực tiếp là đối với Đông Nam á, nơi có vị trí chiến lược rất quan trọng và tiềm năng kinh tế lớn. Quan hệ kinh tế Nhật Bản – ASEAN 1991 1992 1993 1994 Thương mại -Xuât khẩu - Nhập khẩu 37.679 31.759 40.706 31.551 49.474 34.012 60.629 36.623 Đầu tư trực tiếp từ Nhật Bản vào một số nước Đông Nam á Đơn vị TriệuUSD 1981 - 1985 1986-1990 1991-1995 1994 1995 1996 Singapore Malaysia Thái lan Philippin Indonexia Việt Nam 1332 457 364 278 4000 n.a 3663 2106 3663 686 3117 0 4166 3702 4001 1956 1048 433 1054 742 719 668 1759 173 1185 576 1240 718 1605 204 549 164 627 248 1060 222 Đông Nam á là một trong những thị trường buôn bán chủ chốt của Nhật bản và là nơi cung cấp nguyên liệu cho các ngành công nghiệp của nước này. KẾT LUẬN Tóm lại, có thể thấy rằng quá trình hình thành ASEAN 10 trong hơn 30 năm qua là một thắng lợi lớn của tư tưởng hoà bình, tự cường dân tộc kết hợp với tự cường khu vực, của những tư tưởng hợp tác và phát triển. ASEAN có một vị thế quốc tế như ngày nay bởi nó đi đúng xu thế của thời đại. Có thể nói nếu không có sự chấm dứt của chiến tranh lạnh thì cũng không có một Đông Nam á như ngày nay. Nguyên nhân chủ yếu dẫn đến thắng lợi của ASEAN như ngày nay là việc tổ chức này luôn luôn bám sát tôn chỉ mục đích và nguyên tắc của mình, trong đó nguyên tắc quan trọng nhất là tôn trọng nền độc lập dân tộc, chủ quyền quốc gia của các nước thành viên, không can thiệp vào công việc nội bộ của các nước thành viên dưới bất kỳ hình thức nào. Trong hơn 30 năm qua ASEAN đã đạt được nhiều thành công trong hợp tác kinh tế, trong xây dựng Đông Nam á thành khu vực hoà bình, tự do và trung lập, phi hạt nhân trong việc mở rộng quan hệ ra ngoài khu vực và trên thế giới. Chính vì vậy việc nghiên cứu kỹ lưỡng thị trường các nước ASEAN sẽ giúp cho các doanh nghiệp Việt Nam có thêm cơ hội mở rộng thị trường hàng xuất nhập khẩu của mình và hội nhập vào nền kinh tế thế giới.